Từ lúc Kỷ Hành rời giường sáng sớm cho đến khi bãi triều, đều không thấy bóng dáng Điền Thất đâu.
Quả thực là điều bất thường. Theo những gì hắn biết, tuy Điền Thất có chút giảo hoạt nhưng tuyệt đối không hề lười biếng, không đến mức chạy đi trốn việc. Hơn nữa, làm việc ở ngự tiền, tên tiểu thái giám kia phải có gan to bằng trời mới dám lén lút bỏ trốn.
Bởi vậy, hắn cho rằng Thịnh An Hoài đã cắt cử Điền Thất làm việc gì đó. Ở Dưỡng Tâm điện phê duyệt tấu chương một lát, hắn liền gọi Thịnh An Hoài lại hỏi: "Ngươi đã sai Điền Thất đi làm chuyện gì rồi?"
Thịnh An Hoài cũng đang rầu rĩ: "Khải bẩm Hoàng thượng, hôm nay Điền Thất căn bản không đến làm việc. Nô tài đã sai người tới Thập Tam sở hỏi thăm, người cùng phòng của hắn nói rằng sáng sớm nay hắn đã rời khỏi cửa đúng giờ."
Vậy thì thật sự là kỳ quái rồi. Rời khỏi cửa đúng giờ, tại sao lại không đến đây hầu hạ? Chẳng lẽ bị ai đó bắt cóc sao? Nhưng đời nào lại có kẻ rảnh rỗi đến mức đi bắt cóc một tên tiểu thái giám nhỏ bé như vậy chứ? Chẳng lẽ là bị kẻ nào đó trả thù ta?
Nghĩ đến đây, Kỷ Hành nheo mắt lại, hỏi: "Gần đây hắn có đắc tội với kẻ nào không?"
"Khải bẩm Hoàng thượng, Điền Thất làm người khá khiêm nhường, cơ bản không hề gây thù chuốc oán với ai. Gần đây nhất hắn cũng chỉ tranh chấp với Tôn Đại Lực ở Ngự Mã Giám, chuyện này ngài còn tự mình hỏi qua rồi."
"Đi gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-that-thang-vi-giua-chon-hau-cung/4999309/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.