Cố Vãn Thanh không cho rằng Lục Lập Hành đến đây là để tìm mình.
Chẳng lẽ hắn giống như lời của bọn họ, đây là muốn đến lừa bịp tiền.
Loại việc như vậy, trước kia Lục Lập Hành cũng không phải chưa từng làm ra.
Thời điểm không có tiền, hắn còn trấn tiền tiêu vặt của một đứa trẻ.
Nhớ tời những chuyện này, ánh mắt Cố Vãn Thanh trầm hẳn đi.
Lão Triệu tài xế xuống xe, đem Lục Lập Hành đang lăn lộn trên mặt đất nhấc lên:
"Cái tên điên này, mày muốn chết sao? Nếu muốn tự sát thì đi nhảy sông tự vẫn đi, đây chính là một xe đầy mạng người đó!"
Nhóm hành khách xuống xe vây quanh, ghét bỏ liếc nhìn Lục Lập Hành ở trong vũng bùn.
"Tiểu tử này mày thật sự ngày càng như đồ bỏ đi!"
"Lục gia rốt cục đã tạo ra cái nghiệt gì, mà dưỡng ra một đứa như mày vậy."
Lúc này Lục Lập Hành cũng không có để những lời này lọt tai.
Ánh mắt hắn rơi trên người Cố Vãn Thanh, đang bước xuống xe.
Cô ấy mặc một bộ quần áo không vừa vặn, những bộ quần áo này, đều do chính Cố Vãn Thanh may.
Tóc tết thành một đuôi sam lớn.
Tuy rằng đang mang thai, nhưng thân hình vẫn như trước thật gầy gò.
Sắc mặt của Cố Vãn Thanh trắng bệch, trên môi không hề có tí huyết sắc nào.
Lục Lập Hành giật mình, tiếp đó khẽ cười.
Thật tốt.
Cô ấy còn sống.
"Tiểu tử điên, mày cười cái gì, nói chuyện! Tao nói cho mày biết, nếu không phải nể mặt cha mẹ mày còn đó, tao đã sớm đánh mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-roi-vua-song-lai-em-se-phai-sinh-con-cho-anh/1026502/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.