🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Diệp Lâm Uyên một mình trong bếp, đôi tay luống cuống với chiếc bánh sinh nhật cho Diệp Thừa Huân. Lớp kem trắng muốt cứ bị tay cô làm lem nhem trên bề mặt bánh nướng vàng óng. Mỗi lần xoay bàn xoay, cô lại nhíu mày, ánh mắt đăm đăm nhìn vào chiếc bánh nhưng thần hồn đã lơ đãng trôi dạt về phương nào.

Mỗi giây trôi qua, hình ảnh cô và Dương Dịch Xuyên lăn lộn trên bãi biển, phóng túng đến khi trời hừng sáng lại hiện lên rõ nét trong tâm trí Diệp Lâm Uyên. Cô nhớ lại ánh mắt đầy ý đồ của Dương Dịch Xuyên khi nói về siêu trăng, cái cách cậu ta dứt khoát đưa thanh socola vào miệng cô, những hành động tưởng như vô tình thật ra đều là cố ý. Mọi thứ đều được tính toán kỹ lưỡng, chỉ có cô giống như bị "ma xui quỷ khiến", tự mình nhảy vào cái bẫy mà cậu ta giăng ra.

Càng nghĩ, Diệp Lâm Uyên càng cảm thấy mình ngốc muốn chết! Bị một thằng nhỏ hơn mình tận bốn tuổi xoay vòng vòng như cái chong chóng. Còn bị em trai giáo huấn cho một trận vì nữa đêm dám ra ngoài hẹn hò với trai. Cũng có phải là cô chủ động đâu chứ? Giờ mà gặp Dương Dịch Xuyên cô sẽ đập cả cái bánh này vào mặt cậu ta mới giải được nổi hận trong lòng mình.

Mải miết tưởng tượng ra đủ kiểu trả thù Dương Dịch Xuyên, Diệp Lâm Uyên không hề cảm nhận được từ lâu sau lưng mình đã xuất hiện một người khác. Khi vòng tay siết chặt lấy eo cô, cô giật mình đến mức làm rơi cả chiếc gạt kem đang cầm trên tay.

Cái chạm bất ngờ ấy khiến tim Diệp Lâm Uyên thắt lại. Nhưng rồi, mùi gỗ tùng quen thuộc xộc vào mũi, kéo cô trở lại thực tại. Cô nghiên rằng, móng tay bẩu chặt vào bàn tay đang ôm mình, gằn giọng, quát khẽ:

"Dương Dịch Xuyên... Làm cái gì vậy hả? Đi ra đi!"

Mặc kệ những vết móng tay in hằn trên da, Dương Dịch Xuyên vẫn cười hềnh hệch. Vẫn là cảm giác đau nhói khi nhưng những ngón tay mảnh khảnh này găm vào bả vai hưng phấn hơn! Cậu cọ mặt vào hõm cổ Diệp Lâm Uyên, hít hà mùi hương dịu nhẹ của cô. "Đến giúp em làm bánh mà!" - giọng nói trầm ấm của cậu vang lên bên tai cô. Diệp Lâm Uyên vừa giận vừa xấu hổ, ra sức giãy giụa, nhưng càng làm vậy, vòng tay dưới eo lại càng siết chặt.

Trong lúc giằng co với Dương Dịch Xuyên, Diệp Lâm Uyên chợt nhìn thấy bóng dáng của Diệp Thừa Huân ở cửa bếp. Mắt cô sáng lên, giống như bắt được phao cứu sinh liền gọi lớn:

"Thừa Huân..."

Diệp Lâm Uyên đắc ý chờ đợi Diệp Thừa Huân sẽ xông vào đầm cho Dương Dịch Xuyên một trận. Lần này cô sẽ không đau lòng cho cậu mà cản hai người lại nữa. Nhưng đáp lại cô, chỉ có cái nhìn không cam lòng rồi miễn cưỡng quay mặt đi của em trai. Cô sửng sờ đến mức trợn tròn hai mắt, không thể hiểu nổi tại sao cậu lại phản ứng như vậy.

Nhìn ánh mắt từ hy vọng rồi chuyển sang thẫn thờ của Diệp Lâm Uyên, Dương Dịch Xuyên chỉ biết mím môi cười thầm trong lòng, sợ cười lớn quá sẽ khiến cô thẹn quá hóa giận, lúc đó sẽ khó dễ lắm! Cậu cúi đầu, hơi thở ấm áp phả vào tai cô, ngả ngớn thì thầm:

"Em trai của em cũng phản bội em rồi... Chỉ có anh là trung thành với em thôi."

Giọng nói của Dương Dịch Xuyên rõ ràng rất trầm ấm, ngọt ngào nhưng lọt vào tai Diệp Lâm Uyên lúc này chỉ toàn nghe ra vẻ đắc ý, khiêu khích. Cô nâng mắt trừng trừng nhìn gương mặt đang cười cười đểu cáng kia, nếu không phải đồ gạt kem đã rơi xuống đất, cô chắc chắc sẽ dùng nó xiên cho cậu mấy phát xem thử còn cười được nữa không?



Dù tiếng động trong bếp không lớn, nhưng mấy câu như "Cho anh hôn một cái nào", "Tránh ra đi", "Sao mà tránh được, lúc nào cũng chỉ muốn ôm em thôi!",... Mấy lời mắc ói như vậy cứ lần lượt, lần lượt rót vào tai của Diệp Thừa Huân cùng Dương Dịch Phong đang đứng trước cửa bếp. Ban đầu mặt của ai cũng sượng trân, về lâu về dài thì đần thối ra, không còn chút cảm xúc nào. Một người vì tiền, một người vì tình yêu phải gắng gượng chịu đựng cái cảnh mèo vờn chuột này. Thật sự không dễ nuốt lợi ích của Dương Dịch Xuyên chút nào!

Dương Dịch Phong nhìn Diệp Thừa Huân dáng vẻ bất lực đứng bên cạnh mình, thằng bé thở dài một hơi có phần đồng cảm. Ai cũng là anh nhưng mà cậu xin phép chuyện này đứng về phía anh ruột của mình. Làm người nhỏ nhất trong nhà lâu quá rồi, cậu muốn có đứa nhỏ hơn để bắt nạt. À không! Để yêu thương... Cháu gái thì để yêu thương còn cháu trai thì để dạy bảo!

Dương Dịch Phong nhướn mày, thăm dò hỏi Diệp Thừa Huân:

"Anh không thích anh em làm anh rể của anh vậy sao?"

"Không!" Diệp Thừa Huân dứt khoát trả lời, không chút suy nghĩ. Có điên mới thích thằng bạn chí cốt xem như ruột thịt làm anh rể mình. Đang mày tao tự dưng phải gọi nó bằng anh... Sự cay đắng, nhục nhã này có ai đền bù được cho cậu! Anh hai, anh Dịch Xuyên... Nghĩ thôi đã thấy ớn lạnh cả người.

Dương Dịch Phong híp mắt nhìn Diệp Thừa Huân một lúc lâu, dáng vẻ của thằng bé lúc này thâm trầm như đang tính toán điều gì. Một lúc sau, mới hắng giọng nói:

"Em cũng không thích anh làm anh rể của em!"

Khóe môi Diệp Thừa Huân giật giật, trong lòng chỉ có thể âm thầm gào thét mắng chửi hai anh em nhà họ Dương. Thằng nhóc Dương Dịch Phong vậy mà cũng biết chuyện của cậu với Phó Thiên Ái. Bị một thằng chó nắm thóp cũng thôi đi, giờ một thằng nhóc cũng thách thức, tuyên chiến với cậu. Cảm giác giống như ai đó đang dồn cả cả kg ớt hiểm vào cổ họng, nhưng cậu lại chẳng thể nhổ ra được. Tức đến nổi chỉ có thể cười cho qua chuyện.

"Không mới lạ!" Diệp Thừa Huân cười gượng, nụ cười ấy méo mó đến khó coi, nhìn còn khổ sở hơn cả khóc. Ánh mắt cậu đảo qua Dương Dịch Phong, từng chữ như được nghiến ra từ kẽ răng, "Anh... thích... lắm.."

Dương Dịch Phong lúc này mới giãn cơ mặt ra, mỉm cười hài lòng. Vụ này phải đòi thêm Dương Dịch Xuyên 10 tờ vì thằng em này support quá đỉnh.

Qua một lúc lâu, những âm thanh ám muội trong bếp vẫn cứ vọng ra, Dương Dịch Phong cảm thấy tâm hồn ngây thơ của thằng bé đã bị vấy bẩn quá đáng. Thằng bé chán nón, thở dài hỏi:

"Chúng ta phải đứng canh ở đây bao lâu?"

Diệp Thừa Huân tình hình cũng không ổn hơn là bao, cậu muốn tụt huyết áp mấy lần nhưng may vẫn gắng gượng được, "Em không có ngại thì vào hỏi đi!" - Cậu nói, dáng vẻ bất lực buông xuôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.