Diệp Lâm Uyên tức muốn hộc máu, nhưng cả người đã mềm nhũn, cổ họng khô khốc không nói thành lời. Cô rất muốn đẩy Dương Dịch Xuyên ra, nhưng cơ thể lại không làm như những gì lý trí mách bảo. Cô ngửa đầu, kéo lấy cổ áo cậu ghì xuống, chủ động cắn mạnh lên môi của đồ khốn đến cách hạ tiện như vậy cũng dám dùng với cô.
Dương Dịch Xuyên khựng người, mở to mắt nhìn hàng mi cong dài đang run rẩy dưới tầm mắt mình. Cảm giác đau nhói ở cánh môi chẳng có chút hề hấn gì với sự hưng phấn đang lan tỏa khắp các mạch máu trong cơ thể. Cậu khẽ nhếch miệng cười đầy đắc ý, bàn tay vươn tới giữ chặt lấy gáy Diệp Lâm Uyên, đảo khách thành chủ, cạy mở môi đào, luồn lưỡi vào khoang miệng ấm áp của cô, chiếm lấy mọi ngóc ngách.
Mỗi lưỡi hai người quấn quýt, những điểm chạm trên da thịt mang đến cho Diệp Lâm Uyên cảm giác như đang tan chảy trong một hồ nước mát lạnh. Từ sự chủ động gượng gạo ban đầu, cô dần dần đắm chìm trong cảm giác lâng lâng dễ chịu này, vòng tay câu lấy cổ Dương Dịch Xuyên, đáp lại thiếu niên trước mặt còn cuồng nhiệt hơn cả cậu.
Diệp Lâm Uyên thoải mái bao nhiêu thì Dương Dịch Xuyên lại càng khó chịu bấy nhiêu. Bên dưới cậu căng cứng như muốn nổ tung, chút cảm giác ướt át do nụ hôn mang lại hoàn toàn không thỏa mãn được cậu.
Dương Dịch Xuyên luyến tiếc rời khỏi đôi môi ửng hồng của Diệp Lâm Uyên, nhẹ nhàng cắn lên đó một vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-nhieu-thanh-nghien/3742458/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.