Diệp Lâm Uyên cúi đầu, mi mắt khẽ run. Cô lẩm bẩm: “Cậu… cậu đang nói gì vậy?” Giọng nói của cô nhỏ đến mức chỉ có mình cô mới nghe thấy. Cô không dám nhìn thẳng vào mắt Dương Dịch Xuyên, sợ rằng mình sẽ bị cuốn vào ánh nhìn ấy.
Thiếu niên vừa bước qua ngưỡng 18, thật sự vô cùng cao ngạo, để hạ mình trước người khác là chuyện không thể nào. Nhưng hôm nay, Dương Dịch Xuyên lại nói, chỉ cần cô chơi qua đường với cậu cũng được. Lòng Diệp Lâm Uyên thật sự rất loạn, có vui, có ngập ngừng sợ sệt, cô không biết phải phản ứng chuyện này như thế nào? Nếu đồng ý cho cậu cơ hội, tương lai lại gặp chuyện như vậy một lần nữa thì sao?
Bỗng chốc một đoạn ghi âm quen thuộc lại vang lên bên tai cô.
“Chú Hoài… Em trai đáng yêu quá…”
“Tiểu Uyên đáng yêu hơn nhiều…”
“Em trai lớn lên chú với dì gả em ấy cho con được không?”
“Được thôi… Đợi Tiểu Uyên lớn thì làm con dâu của chú nhé!”
Diệp Lâm Uyên giật mình, gương mặt nóng bừng. Đôi mắt cô trừng lớn, nhìn chằm chằm vào Dương Dịch Xuyên vừa tức vừa ngượng.
Dương Dịch Xuyên làm như không nhìn thấy vẻ mặt sắp bùng nổ kia của Diệp Lâm Uyên. Cậu cười cười, ngón tay nhấn vào điện thoại, phát lại nhiều lần câu nói: "Em trai lớn lên chú với dì gả em ấy cho con được không?"
Diệp Lâm Uyên càng nghe càng xấu hổ, răng cắn chặt cánh môi kiềm nén cảm xúc muốn đánh người của mình. Cô tự hỏi bản thân, sao trước mặt Dương Dịch Xuyên cô luôn có những hành động xấu hổ như vậy. Bây giờ có nhảy xuống biển cũng không gột được hết nỗi nhục này.
Dương Dịch Xuyên cất điện thoại vào túi quần, vòng tay ôm chặt lấy Diệp Lâm Uyên, hôn mạnh lên chiếc má đã đỏ lên bừng bừng của cô, nhướn mày nói: "Cái này là do em tự nói đó... Đừng có mà nuốt lời."
"Ai..." Dương Dịch Xuyên rít nhẹ một tiếng, điệu bộ giả vờ bất mãn, thấp giọng oán trách cô, "Cái người phụ nữ vô trách nhiệm này!"
Diệp Lâm Uyên khinh khỉnh nhìn Dương Dịch Xuyên, vẻ mặt đầy khiêu khích. Trong lòng cô thầm nghĩ - Tôi chính là như vậy đấy, cậu có thể làm được tôi?
Dương Dịch Xuyên thừa hiểu ánh mắt đó của Diệp Lâm Uyên là có ý gì. Cậu cũng chỉ biết cười trừ, làm ra điệu bộ lấy lòng, xoa dịu cô.
Cảm giác nóng bừng đột ngột bao trùm lấy Diệp Lâm Uyên. Ban đầu, cô chỉ nghĩ đó là do sự xấu hổ khi đối diện với Dương Dịch Xuyên, nhưng rồi cảm giác ấy ngày càng trở nên mãnh liệt, lan tỏa khắp cơ thể.
Mặt nóng ran, hơi thở gấp gáp, Diệp Lâm Uyên cảm thấy như mình đang bị thiêu đốt từ bên trong. Nhớ lại thứ mình vừa ăn, cô nâng mắt, trừng trừng nhìn Dương Dịch Xuyên, bấu chặt lấy bả vai cậu, gằn giọng hỏi:
"Dương Dịch Xuyên, cậu cho tôi ăn cái gì?"
"Socola." Dương Dịch Xuyên khó hiểu trả lời. Tay nhanh chóng đỡ lấy cơ thể đang lảo đảo của Diệp Lâm Uyên, ánh mắt đầy lo lắng.
Diệp Lâm Uyên cố gắng đẩy Dương Dịch Xuyên ra, nhưng cơ thể mềm nhũn. Cô vội vàng tìm vỏ socola, nhập tên tìm kiếm trên mạng. Kết quả về khiến cô sững sờ, quay phắt lại, trừng mắt giận dữ nhìn Dương Dịch Xuyên.
Kết quả tìm kiếm: "Lust Chocolate cho trải nghiệm cuộc yêu mới lạ."
Diệp Lâm Uyên siết chặt vỏ giấy trong tay mình. Cô tức muốn nghẹn hồng. Dương Dịch Xuyên, đồ khốn này, dám cho cô ăn socola có thành phần kích dục.
Dương Dịch Xuyên hoảng hốt nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, rồi quay sang nhìn cô, cậu khóc không ra nước mắt, với vẻ mặt oan uất nói: “Anh thật sự không biết mà... Anh nhớ bạn mình giúp chọn socola để tặng bạn gái, anh đâu ngờ tụi nó mua cái loại này!”
Diệp Lâm Uyên nghiến răng, cố gắng gượng dậy. Cô chẳng thể tin Dương Dịch Xuyên rằng, cậu không hề biết gì về chuyện này... Phải đi tắm, đi tắm liền mới được – Diệp Lâm Uyên thở gấp hoảng loạn nghĩ.
Diệp Lâm Uyên vừa mới nhoài người ngồi dậy đã bị Dương Dịch Xuyên ôm chặt. Cậu vùi mặt vào hõm cổ cô, hơi thở nóng rực phả vào da thịt, giọng nói trầm thấp, ám muội thì thầm bên vành tai đỏ ửng: “Tiểu Uyên... Anh cũng rất khó chịu.”
Hướng dẫn sử dụng loại socola này, một hộp có ba thanh. Mỗi lần hoan ái, hai người chỉ cần dùng một thanh là đã đủ thăng hoa. Nhưng Dương Dịch Xuyên lúc này đã đút trọn hai thanh cho Diệp Lâm Uyên, còn bản thân dù không thích đồ ngọt cũng đã ăn gần hết thanh socola còn lại, nên tất nhiên hiện tại, cả hai đều ở trong trạng thái vô cùng khó chịu.
Hai cơ thể nóng bỏng áp sát vào nhau, hơi thở gấp gáp hòa quyện. Dương Dịch Xuyên cắn nhẹ vào tai cô, giọng nói khàn khàn dụ dỗ: "Chúng ta giúp nhau được không?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]