Diệp Lâm Uyên ngây ngốc nhìn Dương Dịch Xuyên, tò mò không biết cậu sẽ thể hiện bằng cách gì. Đột nhiên, cô cảm nhận được lưng mình liên tục bị một bàn tay to lớn vuốt ve. Khi nhìn thẳng vào ánh mắt ám màu dục vọng của thiếu niên trước mặt, Diệp Lâm Uyên bất giác rùng mình, cô nuốt nước miếng, bàn tay đẩy lên ngực cậu, muốn tránh xa "con thứ" sắp động dục này.
Dương Dịch Xuyên biết thừa ý định của Diệp Lâm Uyên. Khóe môi cong lên một nụ cười đầy ẩn ý. Cậu siết chặt vòng tay quanh eo cô, khiến cô không thể thoát khỏi.
Vừa lúc Dương Dịch Xuyên định hôn tới, Diệp Lâm Uyên vội vàng đưa tay lên che môi cậu. Ánh mắt cô lảng tránh, cố gắng chuyển hướng câu chuyện: "Thỏ con đâu mất rồi?"
"Chắc nó nghe thấy tiếng sói tru nên tìm chỗ trốn thôi!" Dương Dịch Xuyên vừa nói, vừa nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang che miệng mình, hôn lên mu bàn tay mềm mại. Ánh mắt cậu tràn đầy ý cười, khiến trái tim thiếu nữ đập loạn.
Đêm đó, cuối cùng vẫn không xảy ra chuyện gì! Dương Dịch Xuyên dù có t*** tr*** lên não cũng nhận thức rõ ràng bọn họ đang ở trong hoàn cảnh nào... "Túng dục quá độ" nếu sói thật sự tìm đến, có trần như nhộng mà bỏ chạy cũng chẳng kịp.
Cứ như thế, đến khi tiếng sói tru hoàn toàn biến mất, sự mệt mỏi cũng khiến cả hai thiếp đi trong vòng tay nhau.
***
Khi sắc trời vừa hừng đông, giấc ngủ của Dương Dịch Xuyên bị đánh thức bởi tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-nhieu-thanh-nghien/3730239/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.