Diệp Lâm Uyên cũng nhìn theo hướng chỉ tay của cậu... Đột nhiên, cô cảm thấy mình có thể chết ngay lập tức... Tại sao lại có thể ngủ thiếp đi như vậy?
Dương Dịch Xuyên là lần đầu lên trang trại, lúc đi chỉ cần nhằm xe của ba mẹ đi hướng nào mà đi theo hướng đó, nhưng bây giờ họ đã đi trước từ lâu, cậu chỉ có thể đi theo map chỉ đường...
Diệp Lâm Uyên bất lực đỡ trán, buông xuôi tựa đầu vào lưng ghế, cô cảm có cảm giác lần này không xong thật rồi! Lạc đường với ai cũng được mà, tại sao phải là bạn trai cũ hả trời!!?
Dương Dịch Xuyên nhìn biểu cảm khó coi trên mặt Diệp Lâm Uyên cũng lờ mờ hiểu ra mình đã bị "con map" này hại thảm. Nhưng bất giác cậu lại cảm thấy nó cũng được việc phết! Khóe môi thiếu niên âm thầm cong lên.
"Ầm!" Bất chợt, một tiếng nổ lớn vang lên như một phát súng ngay trên đầu xe, làm cả hai giật mình hoảng hốt. Dương Dịch Xuyên vội vàng giảm tốc độ, đánh lái vào làn dừng khẩn cấp trên đường.
Khi chiếc xe đã hoàn toàn dừng lại, Cả hai mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Dương Dịch Xuyên vội vàng mở cửa, bước xuống xe, kiểm tra động cơ. Diệp Lâm Uyên cũng sốt ruột chạy theo cậu.
Dương Dịch Xuyên dùng lực mở nắp capo, ánh mắt lướt qua từng bộ phận. Sau một hồi kiểm tra kỹ lưỡng, cậu quay sang Diệp Lâm Uyên, vẻ mặt nghiêm trọng, nhướn mày nói: "Chết máy rồi!"
Diệp Lâm Uyên thật sự khóc không ra nước mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-nhieu-thanh-nghien/3730232/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.