Diệp Lâm Uyên bị cái nhìn của cậu làm cho hoang mang, nói thế nào cô cũng chỉ là đứa con gái mới lớn, lần đầu trải nghiệm cảm giác xác thịt này. Nơi tư mật bị người ta nhìn chằm chằm như vậy, sao có thể không xấu hổ. Cô hơi rụt người, lắp bắp hỏi cậu: "Sao... sao lại không vào?"
"Không có bao." Dương Dịch Xuyên nâng mắt nhìn cô, nhíu mày nói.
Diệp Lâm Uyên lúc này mới tá hoả nhận ra, thứ quan trọng như vậy hai người chẳng chịu chuẩn bị gì hết đã xông thẳng vào đây. Nhưng lúc đó giữ Dương Dịch Xuyên lại đã khó, làm gì còn thời gian đi mua bao, cô nghiêng đầu nhìn qua tủ đầu giường, ngờ vực hỏi:
"Khách sạn không chuẩn bị sao?" Theo như tiểu thuyết và phim ảnh truyền tải cho cô, khách sạn phải chuẩn bị sẵn những thứ đó cho khách hàng mà.
Dương Dịch Xuyên nhìn lên tủ đầu giường một lúc, luyến tiếc buông bắp đùi mềm mại đang giữ trong tay xuống, tiến đến gần, mở ngăn kéo ra xem.
Sau một hồi lục tìm, Dương Dịch Xuyên ngồi bên mép giường, cậu lắc đầu, "Hình như không có!"
Hơi thở ảo não của thiếu niên nặng nề phả vào trong không khí, dù "súng đã lên đạn" cậu cũng không thể làm bậy. Bản thân còn chưa học xong cấp 3, nếu Diệp Lâm Uyên có chuyện gì làm sao cậu gánh vác nổi!
Diệp Lâm Uyên cũng hiểu được ý tứ trong lòng Dương Dịch Xuyên, nhưng cô gấp không đợi nổi nữa rồi! Hôm nay một Lưu Giai Mỹ, ngày mai lại tới thêm 10 Mỹ Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-nhieu-thanh-nghien/3727827/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.