Ánh đèn vàng nhạt bao trùm căn phòng, nhuộm lên cơ bắp rắn rỏi của Dương Dịch Xuyên một màu ấm áp. Từng giọt nước còn đọng lại trên cơ thể, tí tách lăn dài trên làn da loáng bóng. Cậu vừa lau khô mái tóc ướt sũng, vừa mở điện thoại. Bong bóng chat hình con thỏ trắng kéo theo củ cà rốt, nhe răng giận dữ hiện ra khiến khóe môi cậu khẽ cong lên.
Dương Dịch Xuyên mở tin nhắn lên xem, ba tin nhắn từ Diệp Lâm Uyên hiện ra, khiến nụ cười trên miệng cậu cứng đờ.
"Xuyên."
"Chị tìm hiểu kỹ rồi."
"Nếu quan hệ tự nguyện với người từ đủ 16 trở lên thì sẽ không vi phạm pháp luật."
Dương Dịch Xuyên quẳng chiếc khăn đang lau tóc lên giường, một tiếng "bộp" nhỏ vang lên trong căn phòng yên tĩnh. Cậu đưa tay day trán mình, tâm trí rối như tơ vò. Cảm giác bị một đứa con gái rình rập, muốn ăn mình mọi lúc, mọi nơi, nhưng bản thân lại không làm gì được. Khiến cậu vừa bất lực vừa buồn cười. Đánh không được, mắng cũng chẳng ăn thua với cái mặt tơn tớn của cô.
Từng ngón tay thon dài gõ nhịp đều trên màn hình, gửi lại một tin nhắn cho Diệp Lâm Uyên.
Từ lúc trở vào nhà, Diệp Lâm Uyên đã ngồi ngơ ngẫn trên giường cả tiếng đồng hồ. Làm sao cô cố thể ngờ được chỉ trong vòng mấy tiếng ngắn ngủi, cô đã có người yêu, kết thúc cuộc sống độc thân gần 22 năm của mình.
Diệp Lâm Uyên đưa tay sờ lên đôi môi có chút bỏng rát của mình, nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-nhieu-thanh-nghien/3727821/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.