Ánh nắng chiều tà nhuộm vàng căn phòng rộng lớn, gió lạnh lùa vào thổi tung chiếc rèm trắng mỏng manh. Mang theo hương hoa trong sân vườn, làm rung động những chiếc lá cây bên ngoài ban công. Cô gái với mái tóc dài buông xõa, ngồi bên cạnh cậu thiếu niên, ánh mắt cô như hòa vào nắng chiều, mơ màng lại đẹp đến nao lòng. Thiếu niên bên cạnh, sườn mặt đẹp như tạc tượng, đôi môi mỏng mím chặt, mang một vẻ lạnh lùng nhưng lại vô cùng cuốn hút, khiến cô nhìn đến không thể rời mắt.
Dương Dịch Xuyên nhấn chặt đầu bút xuống mặt bàn, cậu cau mày khó chịu. Từ nãy đến giờ, cậu cảm nhận được ánh mắt của Diệp Lâm Uyên cứ dán chặt vào mình, làm cậu không thể tập trung học được. Không thể chịu đựng được nữa, cậu nghiêng đầu, hằn gọng nhắc nhở:
"Diệp Lâm Uyên... Chị tới đây để dạy em học." Kì thi đại học gần tới, mặc dù Dương Dịch Xuyên nói không cần, nhưng ba mẹ cậu vẫn nhất quyết tìm gia sư ôn luyện cho cậu, mà gia sư họ tìm về, không ai khác chính là con gái cưng của bạn thân bọn họ, chị gái "thanh mai" của cậu... Diệp Lâm Uyên.
Diệp Lâm Uyên nhìn cậu, mi tâm khẽ hất lên một cái, cô cười cười, nhẹ giọng hỏi:
"Dịch Xuyên... Con trai tụi em lớn lên đều sẽ khác lúc nhỏ như vậy sao?"
"Khác?" Dương Dịch Xuyên nghi hoặc, nhíu mày nhìn cô. Chỉ là càng ngày càng đẹp trai hơn thôi, có gì phải ngạc nhiên đâu?
"Đúng đó..." Diệp Lâm Uyên gật đầu, đôi mắt tròn xoe, long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-nhieu-thanh-nghien/3727815/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.