"Bởi vì cháu thích anh ấy, cho nên cháu chấp nhận để anh ấy tổn thương mình."
Giản Lâm: "Cháu không có."
Vương đạo: "Không nhập diễn thì vì sao lại phủ nhận kịch bản?"
Giản Lâm: "Cháu không có phủ nhận."
Vương đạo: "Cháu cứ nói là không cần thiết, ở chỗ tôi thì đó là phủ định, ở chỗ cháu có thể đưa ra nhiều khả năng khác: yêu xa, xử lý xong chuyện nước ngoài rồi về."
Giản Lâm muốn nói thì bị Vương đạo ngắt lời: "Nhưng cháu là diễn viên, cháu chỉ cần hiểu nhân vật trong kịch bản là được, vì sao còn muốn kéo kịch bản ra ngoài hiện thực?"
Vương đạo: "Giản Lâm mà tôi quen sẽ không làm như vậy, thằng bé chỉ biết diễn thật tốt nhân vật của mình, quay thật tốt, cho dù có giả thiết có nghi vấn về nhân vật cũng chỉ nói, đoạn lời nói trong kịch bản này có phải có vấn đề không, sẽ không vì nhân vật lập ra nhiều khả năng."
Vương đạo nhìn Giản Lâm: "Nếu cháu là một diễn viên, vì sao lại suy nghĩ chỉ vì một nhân vật trong kịch bản? Cháu rõ ràng biết, tất cả chỉ là giả."
Vương đạo: "Hay là, cháu đã bắt đầu đồng cảm với Lâm Hi rồi? Với tính cách, suy nghĩ, cách đối nhân xử thế của cháu vì sao lại phải suy nghĩ dùm Lâm Hi?"
Vương đạo: "Nếu những cái đó không phải nhập diễn thì đó là cái gì?"
Giản Lâm trầm mặc ngồi im.
Cậu trước kia trong trường quay rất an tĩnh, nhưng không né tránh ánh mắt, không biết bắt đầu từ khi nào mà đã nuôi thói quen rũ mắt, không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-gia/1302764/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.