“Chính xác!”
Trần Hùng dứt khoát gật đầu, nói: “Lần này tôi tới phương bắc không phải chỉ muốn giải quyết chuyện này thôi sao, cho nên, tôi không có lựa chọn thứ hai.”
“Vậy thì … được rồi.”
Quân Minh Hoàng hít thật sâu một hơi, nói: “Nếu đã như vậy thì tôi không cần phải tiếp tục nói quá nhiều, môn chủ mới của Thanh Cảnh Môn, anh muốn đề cử ai không?”
“Nguyên chủ Thanh Cảnh Môn phương bắc, Truy Phong!”
“Được.” Quân Minh Hoàng gật đầu nói: “Hiện tại tôi sẽ truyền thông điệp xuống dưới, tự anh đến tổng bộ Thanh Cảnh Môn phương bắc bên kia chuyển giao quyền lực đi.”
“Sau khi rời khỏi vị trí này, mọi việc cậu làm đều không có liên quan gì đến Thanh Cảnh Môn nữa, nhưng Trần Hùng này, sau khi cậu giải quyết xong chuyện ở phương bắc, nếu cậu có thời gian rảnh, tôi vẫn hi vọng cậu đến thăm tôi.”
“Không thành vấn đề.”
Cúp điện thoại xong, Trần Hùng lười biếng duỗi eo, đột nhiên anh cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
“Đại ca, từ chức?”
Gora ở bên cạnh nghe cuộc đối thoại giữa Trần Hùng và Quân Minh Hoàng từ đầu đến cuối, vì vậy anh ta không có cảm giác gì, chỉ cười khinh bỉ.
“Từ chức cũng tốt, tôi nói anh rồi, làm điện chủ của điện Đức Hoàng không tốt sao, tự dưng lại đi làm môn chủ của Thanh Cảnh Môn làm gì, nó chỉ là một tổ chức nhỏ giúp chính phủ xử lý chuyện râu ria, lấy tư cách gì để kêu anh đi làm việc, thật không biết anh nghĩ như thế nào?”
“Tổ chức nhỏ?”
Trần Hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901567/chuong-1930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.