Lại thêm một nhát đao nữa, có một dòng máu phun trào ra từ lồng ngực người nhóm của Thanh Cảnh Môn, khuôn mặt hoảng sợ và thống khổ ngã lăn ra đất.
Chính và lúc này, người đàn ông lật tay lại bắt lấy thanh đao dài kia, bổ một nhát xuống cảnh của nhà giam.
Anh ta bước vào trong, bên trong là không gian tối mịt, giơ tay không thấy được năm ngón.
“Ai?”
Âm thanh tiếng nổ của cánh cửa cực lớn khiến cho Nguyễn Kiền Bá đang ngủ bên trong giật mình thức dậy, anh ta từ từ vịn tường đứng lên, vẻ mặt cảnh giác.
Mà trong lúc này, đèn trong nhà giam được bật lên, dưới ánh đèn sợi đốt mờ ảo, người đàn ông mặc đồ đen đang đứng trước hàng rào sắt cầm một con đao dài dính máu.
Anh ta giống như thần chết đến từ địa ngục, khí thế trên người tràn ngập hơi thở băng giá, mắt anh ta khóa chặt vào Nguyễn Kiền Bá, như thể đang nhìn một người đã chết vậy.
“Anh Nguyễn, hi vọng anh vẫn khỏe từ khi chúng ta tạm biệt trước đó.”
Giọng nói khàn khàn mang theo ba phần quỷ dị, anh ta chậm rãi cởi bỏ miếng mặt nạ che nửa khuôn mặt xuống, ánh mắt sống chết nhìn chằm chằm vào Nguyễn Kiền Bá.
Cả người Nguyễn Kiền Bá cứng ngắc sững người đứng nguyên tại chỗ, đồng thời có một dòng khí lạnh truyền từ bàn chân phỏng thẳng lên tận đỉnh đầu, nháy mắt từ khi nhìn thấy người đàn ông này xuất hiện, Nguyễn Kiền Bá đã có thể biết được kết cục cuối cùng của mình ra sao rồi.
Có thể thừa dịp đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901366/chuong-1729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.