Lúc này, Trần Hùng đang cầm ly sâm banh từ đại sảnh trở về. Anh và Thanh Long từ xa đứng nhìn nhau.
“Vất vả rồi người anh em!”
“Không có gì! Chỉ là hơi đau đầu chút thôi.”
Trần Hùng nâng ly sâm panh trong tay ra hiệu cho Thanh Long.
“Ha ha, trở về tôi sẽ mời ông uống rượu.”
Có vẻ trong lòng Thanh Long đang vô cùng thoải mái. Sau đó, ông ta hoàn toàn không để ý tới Thần Ẩn và đám người Nhật Bản bên kia, trực tiếp hạ lệnh quay tàu, rời đi.
Thanh Long vẫn luôn ngông cuồng và cố chấp như vậy, không phải là vì bất cứ thứ gì khác, chỉ vì hiện tại trên tay ông ta đang nắm giữ một khẩu đại bác.
Bên này, tuy Quỷ Đằng đang đeo một chiếc mặt nạ trên mặt, nhưng từ cơ thể đang run lên nhè nhẹ của hắn ta cũng có thể nhận thấy rằng lúc này hắn ta đang vô cùng tức giận.
Nhưng tức giận thì tức giận, hắn ta cũng chẳng thể là gì được trước hành động của Thanh Long, bởi vì trên tàu của bọn họ có súng nòng xoay, nhưng trên tàu của đối phương lại chứa một khẩu đại bác.
“Này, baka yarou*, trong mắt các người không coi Thần Ẩn chúng tôi ra gì sao?”
(*: thằng ngu tiếng nhật)
Cuối cùng, Quỷ Đằng vẫn không kìm được lửa giận trong lòng, gào lên với Thanh Long.
Thanh Long quay lại, nhìn Quỷ Đằng, nói: “Làm sao vậy?”
Sau đó, ông ta trực tiếp ra lệnh nạp đạn pháo.
Nhìn thấy cảnh này, Quỷ Đằng lập tức sững người. Tên súc vật này, chẳng lẽ ông ta định làm thế thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901130/chuong-1493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.