Trần Hùng lắc đầu chửi rủa, sau đó xoay người rời khỏi boong tàu, không thèm quay đầu lại.
Bởi vì trong lòng anh biết rất rõ từ lúc con tàu lớn của Thanh Cảnh Môn xuất hiện ở đây thì cuộc chiến này cũng đã trở thành cuộc đối đầu giữa Thanh Cảnh Môn và Thần Ẩn. Cho nên ở đây cũng không còn chuyện gì liên quan đến Trần Hùng nữa.
“Chúng ta vào thôi, mở một chai sâm panh cho đỡ sợ nào.”
Trần Hùng vỗ vỗ vào vai Tả Quang Đông. Tả Quang Đông cũng thả lỏng người, cười: “Chuyện này thật sự quá khó.”
Khi nhìn thấy con tàu khổng lồ của Thanh Cảnh Môn lao tới, hơn nữa còn không kiêng nể gì mà bắn ra một phát súng gây chấn động, cả Quỷ Đằng vẫn đang trên tàu Thần Ẩn và tổ chức của nước Nhật Bản đều đứng chết lặng, trợn tròn mắt.
Thần Ẩn lập tức ngông cuồng đưa hàng chục khẩu súng nòng xoay lên tàu thủy. Nhưng hắn ta không ngờ rằng Thanh Cảnh Môn thậm chí còn ngông cuồng hơn, đưa thẳng đại bác lên sàn.
Con mẹ nó chứ! Súng nòng xoay đứng trước đại bác, quả là thua kém cả em trai mình.
Trong căn phòng kia, Thần Hổ lại ngồi xuống giường. Trần Hùng đối xử rất tốt với Thần Hổ. Căn phòng mà anh sắp xếp cho Thần Hổ có thể nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Lúc này, qua khung cửa sổ này, Thần Hổ vừa lúc có thể nhìn thấy Thanh Long đang đứng trên con tàu khổng lồ đằng kia.
Nhất thời, Thần Hổ đột nhiên cảm nhận được sự oai phong của Thanh Long. Trước đây, bọn họ là những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901129/chuong-1492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.