"Đạp rồi thì anh không thể đứng lên được sao?"
"Nếu bây giờ tôi dùng sức đè anh thì có phải anh cũng tùy tiện để tôi dùng dao cắt cổ anh không?"
Nói xong, Tàn Dư dùng chân đạp liên tiếp vào bụng dưới Thịnh Quân không chút khách sáo: "Đồ vô dụng, đứng lên cho tôi."
"Tôi... Mẹ nó."
Thịnh Quân ôm chặt lấy chân sắt kia của Tàn Dư, dùng lực bẻ mạnh rồi đứng lên.
"Cho anh chết."
Anh ta cắn chặt răng, quăng một quả đấm về phía Tàn Dư, nhưng chỉ một giây sau, Tàn Dư lại tung một cú đá bay anh ta ra ngoài.
Tình huống như vậy diễn ra xung quanh trường đấu, mười bảy thành viên của Hang Sói bị ba người Phật Ấn đánh cho lê lết chật vật, toàn bộ trận quyết đấu còn vang lên từng tiếng thét như hổ gầm.
Bạch Mục Thương Long đứng trên khán đài nhìn khung cảnh hiện trường, vui vẻ mỉm cười.
"Các anh em mới của Thiên Tội, mọi người có hài lòng về món quà gặp mặt này của tôi hay không?"
"Mọi người, nếu không muốn thành kẻ vô dụng, không muốn làm kẻ yếu đuối thì đứng hết lên cho tôi!"
Gào thét...
Tiếng gào thét điên cuồng vang vọng cả trường đấu, Thiên Tội im ắng ba năm đã sống lại!
...
Phủ Trạng Nguyên Tây Thục, Vạn Hoa.
Phía sau Phủ Trạng Nguyên có một ngọn núi, lúc này trên đỉnh núi này có hai thanh niên đang đối mặt nhau.
Một người trong đó là nhà vô địch Ngô Trung Kiên của phủ Trạng Nguyên Tây Thục, còn người kia là Lôi Vệ - thiên tài của nhà họ Lôi.
Lần trước Lôi Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901042/chuong-1406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.