Trong vòng hơn một tuần, thương tích trên người Phó Quân Diệt và Thái Sơn đã không còn chướng ngại gì lớn, chỉ có điều vì lúc đó vết đao trên người họ quá sâu nên đến bây giờ, bọn họ vẫn không thích hợp để vận động với cường độ kịch liệt.
Cho nên mấy hôm nay, Thái Sơn và Phó Quân Diệt đều ở trong góc này của nhà kho, nhìn những thành viên của Hang Sói luyện tập ở phía đối diện,
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, hai người họ đã cảm thấy thế giới quan của mình bị lật đổ một cách mạnh mẽ.
Ngày nào trong đầu bọn họ cũng hiện ra hàng loạt câu hỏi.
Đây là nơi nào?
Rốt cuộc đám người này đến từ đâu?
Tại sao trên đời này lại có một nơi như thế này?
Phó Quân Diệt và Thái Sơn thấy Trần Hùng tới, sự ngỡ ngàng trong ánh mắt liền nhanh chóng biến mất.
“Nơi này do anh lập nên sao?” Phó Quân Diệt hỏi.
“Đúng.” Trần Hùng gật đầu đáp.
Phó Quân Diệt nói: “Thật không ngờ, trông anh trẻ như vậy lại có thể xây dựng được một nơi đánh kinh ngạc như này!”
Trần Hùng nói: “Tôi có rất nhiều rất nhiều chuyện đáng kinh ngạc và khó tin, thời gian lâu dần, các anh sẽ hiểu thôi. Các anh thấy nơi này thế nào?”
“Rất tốt.”
Phó Quân Diệt và Thái Sơn gật đầu cùng một lúc, nói: “Trần Hùng, nghe nói trước đây các người là người Tam Giang. Tại sao các người lại đến Tô Hàng?”
“Muốn lấy được phương Nam.”
Trần Hùng chỉ trả lời một câu đơn giản dứt khoát, sau đó anh vỗ vai Thái Sơn và Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900912/chuong-1276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.