Hơn nữa theo suy đoán thông thường, lão Trạng Nguyên vào Trạng Nguyên Lâu lúc một trăm mười tuổi, ở bên trong không ăn không uống hai mươi năm, khẳng định là đã về trời rồi, trừ khi ông ta thực sự thành tiên, đạt đến cảnh giới tích cốc có thể không ăn không uống trong truyền thuyết kia.
Nhưng nói đến đây cũng có chút quá không tin rồi.
Như vậy, Ngô Trung Kiên cùng toàn bộ phủ Trạng Nguyên đều căng thẳng thần kinh.
Từ sau khi Thái Tuế vào Trạng Nguyên Lâu, Ngô Bán Cung vẫn luôn canh giữ ở cửa, không rời nửa bước.
Cũng không biết sau khi Thái Tuế vào Trạng Nguyên Lâu rốt cuộc đã làm những gì, dù sao ông ta đã vào được hơn một tiếng rồi nhưng vẫn chưa ra.
Mà trong hơn một tiếng đó, phủ Trạng Nguyên đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh cấp một, tất cả cao thủ bên trong phủ đều sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào, đồng thời rất nhiều lực lượng bên ngoài gắn liền với phủ Trạng Nguyên cũng đều đang trên đường chạy về phủ Trạng Nguyên.
Đám người Tôn Tề Thiên đang uống trà trong phòng khách cũng cảm nhận được sự thay đổi trong phủ Trạng Nguyên, nhất thời toàn bộ bầu không khí trong phủ Trạng Nguyên dường như đều trở nên cứng lại vậy.
Thậm chí ngay cả trong không khí dường như cũng ngửi được mùi gươm súng sẵn sàng.
"Toàn bộ phủ Trạng Nguyên giới nghiêm, đây là bọn họ đang muốn đối phó với chúng ta sao?" Mông Diệc bên cạnh nói.
Tôn Tề Thiên khẽ híp mắt một cái, nói: "Bọn họ đang sợ."
"Hôm nay, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900906/chuong-1270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.