Sau đó Ngô Bán Cung đứng dậy nói: "Mời vào!"
"Cảm ơn ông Ngô đã mở cửa!”
Thái Tuế cũng chắp tay theo Ngô Bán Cung, xoay người đi về phía cửa Trạng Nguyên Lâu.
Chỉ thấy ông ta để hai tay trước cửa Trạng Nguyên Lâu, dùng sức đẩy một cái, két một tiếng, bụi phủ trên cửa Trạng Nguyên Lâu hai mươi năm đã bị ông ta đẩy ra.
Bên trong cửa là một mảng tối đen như mực, giống như không gian thần bí vô định kia đột nhiên mở ra một khe hở vậy.
Thái Tuế dừng lại ở cửa khoảng mười giây, cuối cùng bước lên bậc thềm đi vào bên trong Trạng Nguyên Lâu, sau đó rầm một tiếng, Trạng Nguyên Lâu lại khép cửa lại.
Ngô Bán Cung đứng ở bên ngoài Trạng Nguyên Lâu, nhìn thẳng về phía trước, vẻ mặt cứng lại, cũng không biết rốt cuộc ông ta đang suy nghĩ cái gì.
Cùng lúc đó, Ngô Trung Kiên vác Trạng Nguyên Côn trên cổ đi tới.
"Ông nội, chỗ này là cấm địa của phủ Trạng Nguyên chúng ta, tại sao phải để cho ông ta đi vào?"
Ngô Bán Cung hít một hơi thật sâu nói: "Truyền lệnh xuống, bảo toàn bộ phủ Trạng Nguyên tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh cấp một."
"Cái gì?"
Ngô Trung Kiên cả người đều ngây ra, trạng thái chuẩn bị chiến tranh cấp một, đây là tình huống gì vậy?
Một khi phủ Trạng Nguyên tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh cấp một, vậy thì nói rõ phủ Trạng Nguyên đã đến thời kỳ sinh tử tồn vong quan trọng.
Chẳng lẽ bây giờ phủ Trạng Nguyên đã đến lúc đó rồi sao?
"Ông nội... tên Thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900905/chuong-1269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.