“Vâng, thưa ông Lâm.” Cô trợ lý vội vàng gật đầu, trên thực tế thì chuyện này cô ta đã vô vùng thành thạo rồi, chỉ là số tiền quyên góp từ thiện lần này quá lớn, cho nên cần phải rắc rối hơn nhiều.
“Ừm, thế cô để tâm nhiều hơn chút.”
Tâm trạng của Phó Văn Lâm rất tốt, ông châm một điếu thuốc: “Lúc trước trong một vùng núi ở tỉnh Vân, trẻ em ở đó đi học cần phải đi qua một cây cầu khỉ vô cùng nguy hiểm. Số tiền lần này có thể lấy một phần để tu sửa lại cây cầu đó.”
“Đến lúc đó đặt tên cây cầu đó là cầu Ngọc Thanh!”
“Vâng thưa ông Lâm.”
“Ừm, cô đi ra ngoài trước đi.”
Phó Văn Lâm hút một hơi điếu thuốc cầm trong tay, ho vài tiếng dữ dội, cô trợ lý bên cạnh vội vàng nói: “Ông Lâm, ông không được hút thuốc nữa, sức khỏe của ông chịu không nổi đâu, hơn nữa bác sĩ cũng đã nhắc nhở nhiều lần rồi, bảo ông nhất định phải chú ý đến sức khỏe của mình.”
Phó Văn Lâm cười nói: “Không sao đâu, không phải đang vui sao, hút một điếu không trở ngại gì đâu.”
“Không được.”
Cô trợ lý nói một cách rất nghiêm túc: “Ông Lâm, ông nhất định phải chú ý đến sức khỏe của mình, nếu như ông thật sự gặp chuyện gì không may thì những trẻ em ở vùng núi đó... ”
Cô trợ lý vẫn chưa nói xong thì Phó Văn Lâm cười cười, rất tự giác, dập tắt điếu thuốc trong tay, sau đó lấy hộp thuốc là bật lửa trong ngăn kéo ra vứt luôn vào trong thùng rác.
“Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900837/chuong-1201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.