Nếu như đã theo đến nơi này rồi thì chắc chắn Trần Hùng phải tìm hiểu cho rõ thực hư như thế nào.
Nhưng nơi này lại rất lớn, chân trước Ngụy Tuấn vừa mới bước vào trong thì chân sau Trần Hùng đã đi theo vào nhưng sau khi đi vào thì Trần Hùng đã không còn thấy bóng dáng của Ngụy Tuấn đâu nữa.
“Chạy đi đâu mất rồi?”
Nhìn xem ba tầng lầu ở xung quanh có nhiều gian phòng đến như vậy khiến cho Trần Hùng có chút mờ mịt. Nếu như tìm từng phòng một thì đến bao giờ anh mới có thể tìm được Ngụy Tuấn chứ?
Huống chi còn không biết những người ở trong mỗi phòng này đang làm chuyện gì nữa, Trần Hùng cứ tự nhiên mà đẩy cửa vào như vậy không phải sẽ bị người ta đánh hay sao.
Ngay vào lúc Trần Hùng đang không biết nên làm sao bây giờ thì đột nhiên có một giọng nói vang lên ở bên lỗ tai của Trần Hùng.
“Anh đẹp trai, lần đầu tiên đến đây sao? Nhìn dáng vẻ căng thẳng này của anh không phải là đang thẹn thùng đó chứ?”
Trần Hùng xoay người lại thì lập tức nhìn thấy một cô gái xinh đẹp trẻ tuổi mặc bộ váy mỏng cổ điển đang làm điệu làm bộ với mình, đôi mắt quyến rũ kia thì càng đang không ngừng phóng điện với Trần Hùng.
“Tôi đến đây để tìm người.” Trần Hùng thành thật trả lời.
“Ha ha, đương nhiên là tôi biết anh đến đây để tìm người rồi.”
Người đẹp vừa nói vừa vươn tay chạm vào lồng ngực của Trần Hùng: “Tôi tên là Liễu Nguyệt, có phải anh đến đây tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900822/chuong-1186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.