Đến cửa khu biệt thự ven hồ Tây Tử, vừa vặn Trần Hùng nhìn thấy Ngụy Tuấn từ trong bóng đêm từ xa đi đến.
Thân hình Trần Hùng nhảy lên, lập tức trốn sau cây cổ thụ ở cửa, che giấu thân thể mình.
Lúc này Ngụy Tuấn đã đi ra ngoài biệt thự, khi ông ta đi đến cửa, nhìn xung quanh một vòng, sau khi xác định xung quanh không có ai, mời đi về phía con đường trước mặt.
Mặc dù là đêm khuya, nhưng trên con đường này vẫn có xe taxi đi qua đi lại, nhưng Ngụy Tuấn không hề định ngồi xe, mà đi dọc ven đường.
Tốc độ của ông ta không nhanh không chậm, nhưng mỗi khi đến góc cua, ông ta đều sẽ lấy tốc độ cực nhanh để thay đổi phương hướng của mình, sau đó biến mất ở góc cua.
Đây là phương pháp đặc biệt được sử dụng để tránh bị người khác theo đuôi, người có thân thủ kém hơn, thật sự sẽ không thể theo đuôi Ngụy Tuấn.
Nhưng Trần Hùng lại không như vậy, anh là người toàn năng, mặc dù anh rất ít khi làm loại chuyện theo đuôi này, nhưng đối với anh mà nói chuyện này không có gì khó cả.
Một đường Trần Hùng đều theo sát sau lưng Ngụy Tuấn, thân thủ của anh hơn Ngụy Tuấn nhiều, cho nên Ngụy Tuấn hoàn toàn không thể phát hiện ra Trần Hùng.
Sau gần nửa tiếng, cuối cùng Ngụy Tuấn dừng lại trước một toàn nhà.
“Thanh lâu Tân Nguyệt?”
Nhìn thấy tên toàn nhà trước mặt, Trần Hùng có chút hoang mang.
Toàn nhà này rất cổ điển, giống như kiến trúc thời cổ đại vậy.
“Không lẽ đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900821/chuong-1185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.