Thế mà Trần Hùng lại chủ động nhắc tới chuyện kia ở núi Bồng Lai, trong nháy mắt này làm cho trong lòng của đám người Mary đều hiện ra một loại sợ hãi nồng đậm.
Lần trước Trần Hùng cũng đã cho đám người Adam một cơ hội như vậy, nhưng những người đó cũng không nguyện ý, lựa chọn sống mái với Trần Hùng, cuối cùng toàn bộ đều chết ở trên núi Bồng Lai.
Bây giờ Mạc Tiêu Ngôn và Mary bọn họ cũng gặp phải sự lựa chọn giống như vậy.
Trần Hùng rõ ràng không có bao nhiêu kiên nhẫn, anh lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian trên điện thoại một cái.
Anh bắt đầu đếm ngược, nhưng rốt cuộc anh đếm ngược bao nhiêu giây thì anh lại không nói cho đám người Mary biết. Cảnh này khiến cho áp lực của đám người Mary càng lớn hơn nữa.
Một đám sát thủ hai mặt nhìn nhau, nhất thời không ai có thể đưa ra quyết định được, dù sao thì cắt đứt một cánh tay, vậy thì tàn phế mất rồi.
Nhưng nếu như bọn họ không làm theo như lời của Trần Hùng, vậy thì hôm nay tất cả bọn họ đều sẽ chết ở đây.
Xì xì, a.
Ngay đúng lúc này, một tiếng hét thảm thiết truyền đến, Mạc Tiêu Ngôn nhặt cây đao trên mặt đất lên, không chút do dự mà cắt đứt gân tay của mình.
Trong đám sát thủ cùng với đoàn lính đánh thuê này, sức chiến đấu của Mạc Tiêu Ngôn tuyệt đối là đứng đầu, không chỉ có thế, đầu óc của anh ta cũng cực kỳ nhanh nhạy.
Mà lúc này, thế mà anh ta lại là người đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900758/chuong-1122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.