Trần Hùng gật đầu nói: “Ông tính tổng giá tiền đi. Đúng rồi, chỗ các ông có kèm theo dịch vụ tu sửa không?”
“Dọn dẹp sạch sẽ, xách đồ vào ở, cho nên tính ra biệt thự của chúng tôi cũng không gọi là đắt, dù sao cậu Hùng cũng biết, việc tu sửa chính là cái động không đáy, lắp đặt vào sẽ trở nên rất đắt.”
“Ừm.”
Trần Hùng gật đầu: “Tổng cộng bao nhiêu tiền?”
Trợ lý bên cạnh ông chủ Lưu đã bắt đầu nhanh chóng ấn trên máy tính để tính toán.
Rất nhanh cô ta đã tính ra: “Anh Hùng, tổng cộng là bốn nghìn tỷ.”
Ông chủ Lưu ở một bên lo Trần Hùng không mua, vội vàng nói: “Cậu Hùng, nếu như cậu thật sự muốn, chúng tôi có thể miễn phí chi phí tu sửa ba năm cho cậu.”
“Được.”
Trần Hùng vô cùng thẳng thắn lấy tấm thẻ kia đưa qua: “Cầm đi quẹt đi, mật mã là sáu số 6, tôi ký tên bên này.”
“Xong… xong rồi sao?”
Mấy người ông chủ Lưu đều ngây ra, thành công dễ dàng như thế sao?
Mà lúc này, Trần Hùng đã cầm bút lên rồi nhanh chóng ký tên trên bản hợp đồng.
Ông chủ Lưu ở bên cạnh chỉ cảm thấy đây dường như là một giấc mơ: “Cậu Hùng, cậu không nhìn hợp đồng chút nào sao?”
Trần Hùng lắc đầu nói: “Không cần thiết, nếu như ông dám lừa, toàn thế giới cũng không có chỗ cho ông dung thân.”
Ông chủ Lưu bỗng nhiên cảm thấy sau lưng mình không hiểu sao lại có một luồng hơi lạnh.
Cũng không biết tại sao, câu nói vừa nghe liền biết là nói đùa này, nhưng khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900739/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.