Tài xế taxi này trái lại nói chuyện cũng rõ ràng đâu vào đấy, Trần Hùng ha hả một tiếng, thẳng thừng lấy từ trong túi ra ba triệu năm trăm nghìn ném tới trước mặt tài xế taxi này.
"Được rồi người anh em, hai người cứ ngồi đi, hai mươi phút nữa tới nơi."
Hai mươi phút sau, Trần Hùng và Tám ngón tay điên xuống xe ở cổng bệnh viện đông y trong khu phố cổ.
Lúc này, ngoài trời đã dần dần tối lại, hai người nhìn bệnh viện bỏ hoang phía trước mặt, trái lại thật sự có một loại cảm giác đang quay phim kinh dị.
Cánh cửa vốn dĩ đã được khóa lại bằng khóa sắt lớn đã bị cắt ra, hiển nhiên là mới bị người ta đập vỡ.
"Sợ ma không?" Trần Hùng quay đầu lại nhìn về phía Tám ngón tay điên, cười hỏi.
Tám ngón tay điên nhún vai, nói: "Nghĩa trang là nhà của tôi, trái cây cúng cũng chia phần rồi, anh nói xem tôi có sợ ma không?"
"Ha ha."
Hai người đều không hẹn mà cùng nở nụ cười, năm đó khi còn làm ăn mày, chỉ cần là nơi có thể chắn gió che mưa, kể cả quan tài bọn họ cũng đã từng ngủ rồi, còn sợ mấy thứ này sao?
Sau đó, hai người cứ thế đi thẳng vào trong bệnh viện đông y bị bỏ hoang kia.
Lúc này, bên trong bệnh viện đông y này.
Hai bên hành lang tối tăm, dấu vết bị thiêu rụi bao phủ khắp trên các vách tường, xung quanh đều lộn xộn đổ nát, bốc lên mùi hôi thối pha lẫn mùi thuốc.
Những con chuột đói chạy tới chạy lui trong đống đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900369/chuong-733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.