"Anh có thể đừng như thế được không?"
Trần Hùng im lặng: "Anh đã giả vờ lâu đến như thế rồi, nếu thực sự trở thành như vậy, sau này có khóc cũng không kịp nữa.”
"Ha ha." Tám ngón tay điên dùng bàn tay chỉ có ba ngón tay chà lau chút nước miếng trên khóe miệng, nói: "Ai nói với anh là tôi giả vờ."
Nói xong, Tám ngón tay điên mới nhảy xuống từ lốp xe đã vứt bỏ kia, chủ động xin đi, nói: "Nếu cái tên trai bao kia đã dám đi ra ngoài làm bậy làm bạ, tôi cùng anh đi trừng trị cậu ta.”
Trần Hùng không từ chối, nghe thấy dáng vẻ vô cùng gấp gáp của Lâm Ngọc Ngân ở đầu điện thoại bên kia, anh cũng không dám tiếp tục chần chừ ở chỗ này thêm nữa, cùng Tám ngón tay điên đi nhanh ra khỏi cửa lớn của Hang Sói.
"Sư phụ, số Một, hai người định đi đâu vậy, có phải lại có chiến đấu gì không?"
Thẩm Đại Lực còn đang kéo chiếc xe tải nhỏ ở trước cửa nhìn Trần Hùng và Tám ngón tay điên rời đi vội vàng, lập tức vứt sợi dây xích trong tay, chạy chậm chậm về phía hai người.
"Đi chơi ấy mà."
Tám ngón tay điên đẩy Thẩm Đại Lực một cái, tên này trông có vẻ như chỉ tùy ý đẩy một cái, vậy mà lại thẳng thừng đẩy Thẩm Đại Lực với hình thể khổng lồ lui lại hai ba bước.
Thẩm Đại Lực hơi không vui, vung nắm đấm lên muốn đập về phía Tám ngón tay điên, lại bị một ánh mắt của Trần Hùng ngăn cản lại.
Sau đó, Trần Hùng và Tám ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900368/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.