🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Ngọc Ngân của ngày hôm nay, không chỉ tính cách ngang ngược, thậm chí ngay cả cách nói chuyện cũng càng ngày càng giống với Trần Hùng.

Cô không còn là người phụ nữ yếu đuối trước đây nữa. Hiện tại, cô đã là người phụ nữ của một ông lớn.

Ông lớn này, không ai khác, đó chính là Trần Hùng.

Lâm Minh Vũ lại có chút ghen tỵ với khí chất ngang ngược tỏa ra từ Lâm Ngọc Ngân. Anh ta cũng không dám nói thêm điều gì nữa, đành phải rời đi.

Hiện tại, phòng làm việc chỉ còn mỗi Lâm Ngọc Ngân. Cô đứng trước cửa sổ lớn, ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài.

Đúng lúc đó, một chiếc taxi dừng ngay trước cửa công ty, Trần Hùng bước xuống.

“Vợ, em cảm thấy thế nào rồi?”

Hai phút sau, Trần Hùng mở cửa, bước vào với một nụ cười.

Lâm Ngọc Ngân thở dài và nói: “Thật là kinh khủng.”

Trần Hùng cau mày, nói: “Có chuyện gì vậy? Tập đoàn Ngọc Thanh thành lập chi nhánh ở tỉnh lỵ. Ngay từ đầu anh đã không chào hỏi chú Viễn, chú ấy cũng đã cho người sắp xếp ổn thỏa tất cả mọi chuyện. Sao vậy? Ở tỉnh này không lẽ còn có người dám chống lại tập đoàn Ngọc Thanh sao?”

Lâm Ngọc Ngân sau 2 giây im lặng, nói: “Cũng không đến mức như vậy”

Sau đó, Lâm Ngọc Ngân tường thuật lại với Trần Hùng toàn bộ câu chuyện vừa xảy ra.

Bụp…

Nghe xong câu chuyện Lâm Ngọc Ngân kể, Trần Hùng đấm mạnh vào bàn làm việc bên cạnh, khiến chiếc bàn bị thủng một lỗ.

Trong lúc này, Trần Hùng nổi giận đùng đùng. Lý do khiến anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900350/chuong-714.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Điện Đức Hoàng
Chương 714: Ấm ức
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.