"Ha ha, chủ tịch Lâm đừng nói khó nghe như vậy chứ. Cái gọi là không có lửa thì làm sao có khói, nếu mấy cô gái đó thật sự đều tự ái giống như chủ tịch Lâm, hiển nhiên sẽ không bằng lòng ôm ấp yêu thương với tôi rồi."
"Huống hồ khi cô đi vào chắc hẳn là cũng đang nhìn thấy, tôi đã tuyển dụng đến rất nhiều tinh anh cho công ty trong khoảng thời gian này."
"Đồ khốn."
Lâm Ngọc Ngân gào thét lên: "Tôi mặc kệ là ai giới thiệu anh đến, cho dù người đứng sau anh là ông trời, cũng cút cho tôi, lập tức, ngay lập tức."
“Chủ tịch Ngân, cô nghiêm túc sao?” Vẻ mặt của Phàn Viết Quảng cũng trở nên u ám.
"Vậy anh nghĩ rằng tôi đang nói đùa với anh sao? Cút ngay lập tức cho tôi, Ngọc Thanh chúng tôi sẽ không bao giờ có chuyện sử dụng loại cặn bã như anh, cút."
Thái độ của Lâm Ngọc Ngân vô cùng kiên quyết, Lâm Minh Vũ ở bên cạnh có chút hoảng sợ, muốn cầu xin cho Phàn Viết Quảng: "Chủ tịch Ngân, suy nghĩ kỹ đi, người đứng sau lưng anh ta chính là..."
"Anh câm miệng lại cho tôi."
Lâm Ngọc Ngân trừng mắt nhìn Lâm Minh Vũ, nếu không phải vì nể tình mối quan hệ với Lâm Thanh An, cô phải gọi Lâm Minh Vũ một tiếng chú, nói không chừng bây giờ cô cũng đã đuổi Lâm Minh Vũ luôn rồi.
"Lâm Ngọc Ngân, cô nghiêm túc sao, cô rất gan dạ đấy."
"Cô không giữ thể diện cho tôi thì thôi, đến ngay cả cậu chủ Giang cô cũng không thèm giữ chút thể diện, cô đợi đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900349/chuong-713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.