Chương trước
Chương sau
Tim Tháp Quỷ thắt lại, vô thức đạp phanh xe, chiếc xe đang phóng nhanh đột nhiên phanh lại, khiến suýt chút nữa lật bánh.
“Điện chủ, anh đây là...”
Tuy nhiên, câu nói này của Tháp Quỷ còn chưa nói xong, Đường Gia Huy đột nhiên dùng sức, chỉ nghe thấy răng rắc một tiếng, cổ của Tháp Quỷ lập tức bị anh ta bóp gãy.
Bang.
Đường Gia Huy và Trần Hùng dường như đồng thời đập cửa bên cạnh ra, hai bóng người nhanh như chớp lao ra khỏi xe, bước nhảy này, xa bảy tám mét.
Khi bọn họ vừa đáp đất, chiếc xe vừa rồi truyền đến tiếng nổ, cả chiếc xe bị dội lên độ cao năm sáu mét, hình thành một quả cầu lửa rồi rơi xuống đất.
Cùng lúc đó, Trần Hùng thuận tay bẻ gãy hai cành cây bên cạnh, cành cây ở trong tay anh giống như phi đao vậy, nhanh chóng bay về phía hai chiếc xe phía sau.
Dưới gầm hai chiếc xe, hai quả bom đang điên cuồng nhấp nháy ánh đỏ, ngay trước khi chúng chuẩn bị phát nổ một giây, hai cành cây lần lượt đâm vào vạch đỏ trên hai quả bom.
Quả bom vốn dĩ sẽ nổ đột nhiên tắt lửa.
“Chuyện gì vậy?”
Nhóm người Thẩm Đại Lực ngồi ở hai chiếc xe phía sau có chút ngẩn ra, khi bọn họ phản ứng lại thì người ngồi cùng hai chiếc xe của bọn họ lập tức rút súng ra bắn về phía bọn họ.
Tuy nhiên, những người này đều là năm thành viên đầu của Hang Sói, dựa vào bản năng, bọn họ nhanh chóng giữ chặt súng của đối phương.
Bốp bốp bốp.
Trong xe truyền đến tiếng đấm đá, mấy giây sau, vài bóng người thảm thiết bay ra khỏi xe.
Năm người Thẩm Đại Lực không thể bị tổn thất, sau khi xuống xe, mấy người Thẩm Đại Lực nhanh chóng tập họp với Trần Hùng: “Anh Hùng, làm sao vậy?”
“Nằm xuống.”
Trần Hùng đột nhiên gầm lên một tiếng, lao về phía Thẩm Đại Lực, đẩy anh ta ngã xuống đất, ngay sau đó, một viên đạn từ trong bóng tối bay ra, xẹt qua đầu nhóm người Trần Hùng.
“Vào rừng.”
Bảy người giống như báo, dùng tốc độ nhanh nhất để lao vào trong rừng.
Pằng pằng pằng pằng.
Xung quanh vang đến tiếng súng ròn rã, ở trong khu rừng yên tĩnh đặc biệt chói tai.
Nhóm người Thẩm Đại Lực đều có một loại cảm giác nổi da gà, bọn họ quả thật đã trả qua không ít cuộc chiến sống chết ở trong nước, nhưng chưa bao giờ trải qua cảnh súng bắn khắp nơi thế này.
Cảnh tượng này quả thật khiến nhóm người Thẩm Đại Lực có cảm giác nổi da gà.
Cái này, mới thật sự là thế giới tàn khốc đẫm máu, so với các trận chiến ở nước ngoài, các trận chiến trong nước quả thật là nhỏ bé không đáng nhắc tới.
Lúc này, trong rừng cây đối diện, một hàng người hơn mười người lao ra, trong tay mỗi người đều có súng. Hơn nữa trên người còn tản ra sát khí đáng sợ.
Chỉ thấy ánh mắt của một người trong đó nhìn về phía nhóm người Trần Hùng ẩn nấp, bởi vì không thể phát hiện ra tung tích của nhóm người Trần Hùng, cho nên bọn họ cũng không dám tiến lên trước.
Nhưng trong tay bọn họ có súng, điên cuồng bắn về phía Trần Hùng.
Pằng pằng pằng pằng.
Màn đạn dày đặc bay về phía bên này, một trận mưa đạn thật sự.
Nhóm người Thẩm Đại Lực chỉ cảm thấy máu toàn thân như đông lại, loại cảm giác đạn bay trên đầu này thật sự khiến bọn họ kinh hãi đến cực điểm.
Có điều may mà kiểu bắn loạn này không hề có trận tự, chỉ cần nhóm người Trần Hùng nằm xuống đủ thấp thì không thể bị trúng đạn được.
Nhưng Trần Hùng không thể ngồi yên chờ chết được, thật ra khoảnh khắc khi đối phương bắn súng, Trần Hùng và Đường Gia Huy đều đồng thời ra tay.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.