Lúc này trong phòng ăn chỉ còn lại Viễn Trọng Chi và Trần Hùng, Lâm Thiên Toàn phụ trách rót rượu cũng đứng ở bên cạnh.
Viễn Trọng Chi nói “Trần Hùng, đừng bận tâm, nó chính là như thế này, dì Anh của cậu đi khai sáng cho nó một chút là được rồi.”
“Nó nếu như còn dám quấy rốt cậu, cậu cứ trừng trị nó thật nặng vào.”
Trần Hùng cười nói: “Chú Chi, không sao.”
“Nào, hôm nay tranh thủ cơ hội này, chúng ta uống một bữa rượu thật ngon đi.”
Sau đó Viễn Trọng Chi nói với Lâm Thiên Toàn, người đang đứng bên cạnh: “Thiên Toàn, đến hầm rượu và lấy ra chai rượu cũ mà tôi đã trân trọng cất giữ nhiều năm ra đây”
“Tôi và Trần Hùng đêm nay uống không say không về ” Lâm Thiên Toàn vội vàng gật đầu, bước nhanh về phía hầm rượu. Sau khi Lâm Thiên Toàn rời đi, trong phòng ăn chỉ còn lại Viễn Trọng Chi và Trần Hùng.
Lúc này, Viễn Trọng Chi vẫn giữ nụ cười trên mặt, đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Nghiêm túc, chỉ được một lúc, sau đó ông ta lại tiếp tục cười như cũ.
Chỉ trong chốc lát, Trần Hùng đã hiểu ý của Viễn Trọng
Chi.
Lúc này, Viễn Trọng Chi bưng ly rượu lên trước mặt, sau đó những ngón tay vào rượu trong lỵ, trên bàn nhanh chóng viết: “Vách tường có lỗ.”
Ông ta vừa viết vừa nói: “Trần Hùng, lần này bệnh tình dì Anh của cậu, thực sự là hoàn toàn nhờ có cậu giúp đỡ.
“Nếu không, dì Anh của cậu đã xảy ra chuyện gì, tôi thật sự không biết phải làm thế nào.”
Trần Hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900097/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.