Loại không chắc chắn này không chỉ bắt nguồn từ cuộc gọi video vừa mới đây giữa ông với Trần Hùng, còn có thái độ của Nhạc Trường.
Nhạc Trường đã ở cạnh ông gần chục năm.
Triệu Văn Tuấn có thể có được quyền thế và địa vị như hôm nay, ngoà sự giúp đỡ của nhà họ Hàn ra, thì phần lớn nguyên nhất khác là bởi vì có Nhạc Trường.
Đây chắc chắn là con át chủ bài và là chỗ dựa lớn nhất của Triệu Văn Tuấn thời điểm hiện tại.
Trong mười năm qua, ông chưa từng nhìn thấy Nhạc Trường nghiêm túc như bây giờ, thậm chí, trong thái độ của Nhạc Trường, ông nhìn thấy một chút không tự tin.
Đây, chắc chắn không phải là một dấu hiệu tốt.
Ông lôi điện thoại ra, gọi cho Hàn Khoa.
“Thế nào rồi?
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói ảm đạm của Hàn Khoa.
“Tình hình không tốt lắm, chúng em đã đánh giá thấp tên Trần Hùng này, nhưng, em có thể xử lý ổn thỏa chuyện này.”
“Chỗ anh thì sao, anh rể?”
Hàn Khoa nói: “Nhà họ Hàn tôi ra tay, thì nhà họ Lâm xem là cái thá gì, nhà họ Lâm đã sụp đổ rồi, bây giờ, đám người nhà họ Lâm kia chắc đã cút khỏi thành phố Bình Minh rồi chứ.”
Nhà họ Hàn vẫn là gia tộc đứng đầu thành phố Bình Minh.
Tùy rằng các lĩnh vực đề cập đến khác nhau, nhưng một gia tộc hàng đầu như thế muốn hủy đi một gia tộc hạng ba như nhà họ Lâm,thật chỉ là chuyện của vài cú điện thoại.
Hơn nữa bây giờ nhà họ Lâm không ổn định, đến gia tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899855/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.