Gió đêm lành lạnh thổi qua, mặt trăng trên bầu trời rất tròn nhưng mang theo vài tia màu máu.
Triệu Văn Tuấn ngồi trên một cái ghế, thanh niên tóc dài tà ác đứng phía sau, chính là người đàn ông tên Nhạc Trường.
Lâm Tú Minh bị đám người Đình Dũng mang đến nơi này, cô ta bây giờ sợ hãi đủ kiểu, hoàn toàn không biết chuyện này cuối cùng là như thế nào.
“Quỳ xuống.”
Đình Dũng rống lên một tiếng, Lâm Tú Minh sợ đến mức quỳ thẳng xuống đất.
Toàn thân cô ta run lẩy bẩy, thời điểm nhìn về phía Triệu Văn Tuấn, trong ánh mắt tràn ngập sợ hãi.
“Cháu tôi là Hàn Vũ bị ai đánh tàn phế?”
Chỉ một câu hỏi khiến Lâm Tú Minh sợ đến mức hồn bay phách tán.
Hàn Vũ bị đánh tàn phế, sao có thể có chuyện đó?
Trong lúc nhất thời, Lâm Tú Minh căn bản không có phản ứng! Đình Dũng tát một bạt tai trên mặt Lâm Tú Minh, hung hãn nói: “Ông Tuấn hỏi mày đấy.”
“Tôi, tôi không biết!”
Bịch.
Đình Dũng đạp Lâm Tú Minh một cái nằm bò ra đất, cô ta phun một ngụm máu tươi ra ngoài.
“Lâm Ngọc Ngân, chắc chắn là Lâm Ngọc Ngân!”
“Lâm Ngọc Ngân?”
Triệu Văn Tuấn từ trên ghế đứng lên, ông ta đi tới trước mặt Lâm Tú Minh, nắm tóc cô ta kéo lên.
“Lâm Ngọc Ngân là người đính hôn với Hàn Vũ sáu năm trước?”
“Đúng, chính là cô ta, chắc chắn là cô ta!”
“Con đĩ đó, cậu Hàn toàn tâm toàn ý muốn quay lại với cô ta, cô ta lại dùng cách ác độc như vậy đối phó với cậu Hàn.”
“Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899847/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.