Triệu Văn Tuấn quay người rời khỏi bệnh viện, sau đó liên tiếp gọi mấy cuộc điện thoại ra ngoài.
Sau nửa giờ, cú điện thoại đầu tiên gọi lại.
“Ông Tuấn, đã tra được, mấy ngày nay cậu chủ từ đầu đến cuối đều dính dáng đến Lâm Tú Minh.”
“Lần này cậu chủ có chuyện, rất có thể có liên quan đến cô gái tên Lâm Tú Minh này.”
“Lâm Tú Minh?”
Triệu Văn Tuấn ngẩn ra, cái tên này ông rất quen thuộc.
“Lâm Tú Minh của nhà họ Lâm?”
“Đúng, chính là nhà họ Lâm mà sáu năm trước suýt chút nữa đã làm thông gia với ông cụ Hàn.”
Mặt Triệu Văn Tuấn trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo: “Lập tức dẫn Lâm Tú Minh đến gặp tôi ngay!”
“Vâng, ông Tuấn!”
Lúc này, biệt thự nhà họ Lâm. “Tú Minh, cháu nhặt được bảo bối hay sao mà vui như thế?”
Nhìn thấy dáng vẻ Lâm Tú Minh tâm trạng rất tốt, Lâm Phương Dung một bên cười hỏi.
“Ha ha, đúng vậy, nhặt được bảo bối.”
Tâm trạng Lâm Tú Minh bây giờ đúng là so với nhặt được bảo bối còn vui vẻ hơn.
Bởi vì, ngày hôm nay Lâm Ngọc Ngân bị cô ta tự tay đẩy vào vực sâu vô tận, dựa vào tính cách kiên cường của cô ta, nói không chừng sau khi bị Hàn Vũ làm nhục sẽ đi nhảy lầu tự sát.
Lâm Tú Minh thật sự rất muốn nhìn thấy bộ dạng khuất nhục chết thảm của Lâm Ngọc Ngân.
Có lẽ sẽ rất nhanh nguyện vọng của cô có thể trở thành sự thật rồi.
Những người nhà họ Lâm còn tưởng rằng Lâm Tú Minh là vì chuyện của Hàn Vũ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899846/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.