Đèn trong nhà không mở, phòng khách cũng không có ai...
Trần Ngọc Châu đẩy cửa phòng ngủ, quả nhiên là Cao Minh Khải đang ở trong này cuộn chăn.
"Cao tổng, anh tắm rửa chưa vậy?"
Cô trèo lên giường ngọt ngào hỏi.
"Rồi." Hắn lạnh nhạt đáp, ngữ điệu này rõ ràng là đang giận.
Bàn tay nhỏ bé như rắn nước luồng vào trong quần ngủ của hắn, tìm nơi nguy hiểm của đàn ông mà xoa xoa. Cô kề môi lên vành tai của hắn, cố ý cắn nhè nhẹ lôi lôi kéo kéo, rồi thì thầm:"Tự mình tắm... Vậy chỗ này đã rửa sạch chưa vậy Cao tổng. Để nhiễm trùng không tốt đâu đó!"
"..."
Người nọ không thèm trả lời cô, nhưng khối thịt kia đã bị động chạm mà sưng lên thành một cái lều trại.
"Không muốn nói, vậy em phải kiểm tra mới được. Cao tổng, em muốn kiểm tra anh!"
Phía dưới của hắn có chút ấm nóng, hắn bị "ngậm" rồi "liếm" rất nhiệt tình. Cô dỗ hắn bằng phương thức này, nếu hắn không động tình thì hắn sớm không phải là đàn ông rồi.
Mà hắn chính xác là đàn ông, là một người đàn ông tinh lực dồi dào.
Cao Minh Khải ghị gáy cô, bắt cô tiếp nhận thứ đó càng sâu càng nhanh hơn. Đợi tới khi cô đánh hắn kháng nghị, hốc mắt vì bị bắt nạt mà đỏ hoe Cao Minh Khải mới ép cô vịn vào thành giường, vểnh cao mông cho hắn đi vào.
Trong cao trào, nữ nhân rên rỉ thở dốc:"Cao tổng, nhẹ... Nhẹ chút... Ưm... Đừng... Quá sâu rồi em không được... Aaaa..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-yeu-cao-tong-cho-lam-loan/2970593/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.