Gia Như ngồi trong làm việc miệt mài. Thi thoảng có vài nhân viên đến đưa giấy tờ cho cô, có vài người cũng hỏi thăm sức khỏe, và cô cũng cảm kích đáp lại.
Khoảng gần trưa, một cuộc điện thoại mà cô không mong đợi gì. Hắn gọi cho cô làm gì chứ, Gia Như tắt chuông điện thoại rồi úp màn hình xuống bàn.
Nhưng một lúc lâu sau đó, có một nhân viên tiếp tân lên tận phòng cô, giọng hốt hoảng vô cùng.
" Thư kí Tôn, là điện thoại của Ngụy tổng bên tập đoàn bất động sản, ngài ấy muốn gặp cô gấp."
Gia Như sửng người, cô mau chóng lấy điện thoại và không quên cảm ơn cô tiếp tân. Gia Như cất giọng thờ ơ.
" Có chuyện gì? Anh định làm loạn ở chỗ làm của tôi à?".
" Tại sao lại không nghe máy?"
Giọng hắn rất tức giận, hệt như trái bom nổ chậm. Gia Như bất đắc dĩ xuống nước với hắn.
" Tôi để chế độ im lặng. Mà anh điện tôi có chuyện gì thế?".
" Tại sao lại bỏ bữa sáng, anh đã dặn rồi mà".
Trời, chỉ vì chuyện đó mà điện tới hotline của tập đoàn Thẩm thị luôn hả trời? Cô hắng giọng, lạnh lùng đáp lại.
" Tôi không thích ăn. Nếu không còn việc gì nữa thì tôi cúp máy đây".
Cô tắt điện thoại, không cho hắn nói thêm lời nào nữa. Cô lấy điện thoại ra xem, 100 cuộc gọi nhỡ của hắn. Cô định đặt điện thoại lại chỗ cũ thì có điện thoại, là bà ngoại cô, Gia Như lễ phép lên tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-vi-em/2984349/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.