Phong Đại dọn dẹp bếp, Nhật Huy ăn xong ngồi ở sofa cho tiêu cơm. Cậu chọn nhạc, đeo tai nghe lên bụng. Tháng cuối hai đứa đạp nhiều, lúc nào lưng cậu cũng đau. Từ tháng thứ bảy hai đứa dần quay đầu xuống, cảm giác bụng dưới căng tức ấm ách. Đến lúc quay hẳn xuống cậu mới thoải mái hơn tí.
Nhật Huy vén áo lộ bụng, đợi hai đứa phản ứng, mấy ngày nay tụi nó hơi im lặng. Nhật Huy đợi mấy phút, một bàn chân đạp nhô lên thành bụng. Nhật Huy chọc chọc lòng bàn chân nhỏ xíu trồi lên, mắt cong cong. Trông đáng yêu thật. Góc bụng bên kia lại nhô lên một bàn chân, bàn chân này nhỏ hơn bàn chân kia tí xíu. Nhật Huy chọc chọc tiếp, chơi cũng vui.
Ở với nhau chín tháng trời, quen với hai cục thịt này, lòng Nhật Huy không quá khó chịu với chúng nữa. Nhật Huy tưởng tượng xem hai đứa sẽ giống ai, giống cậu hay giống Phong Đại hơn. Cậu không muốn tụi nó giống Phong Đại đâu, đáng sợ lắm. Tự dưng có một tên điên lớn và hai nhóc điên bé thì cậu sống không bằng chết. Nhật Huy buồn buồn, chẳng biết có sống được để nhìn tụi nó không.
Bụng Nhật Huy đột nhiên nhói một cái, sau đấy lại thêm vài cái nữa thành cơn gò, bụng cứng hơn. Nhật Huy nhíu mày, hít sâu thở chậm mấy nhịp để không phải rên thành tiếng. Cơn đau này vẫn trong ngưỡng chịu đựng của cậu. Chừng mấy phút cơn đau dịu đi. Nhật Huy thở phào, chắc hôm nay vẫn chưa sinh.
Bụng Nhật Huy nhói tiếp, cơn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569676/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.