Phong Đại từ lúc đi thành phố HN luôn kiểm tra camera để xem tình hình của Nhật Huy. Hắn thấy Nhật Huy ban đầu bình thường, sau đấy là bồn chồn, khó chịu. Bé cưng cần pheromone của hắn vỗ về, hắn chuẩn bị sẵn mấy cái áo vẫn không đủ. Hắn vừa thấy thương vừa thấy thỏa mãn. Xem kìa, bé con đi quanh nhà tìm nơi vương lại nhiều pheromone của hắn nhất, cuối cùng nằm xuống chỗ ngủ của hắn. Phong Đại cười khà khà khoái chí, dù phản ứng của Nhật Huy do thai kỳ mà ra hắn vẫn rất hài lòng.
Phong Đại nói chuyện với ông Bàn không được suôn sẻ. Ông Bàn bắt hắn phải ở cùng Quang Nhật, nếu không nghe lời sẽ khóa hết thẻ của hắn. Phong Đại nhắc cho ông Bàn nhớ về mẹ ruột của hắn, ông Bàn nghẹn họng. Phong Đại thấy vẻ mặt ông Bàn thay đổi liền nói mấy câu oán trách, ông Bàn áy náy tới nỗi không nói được gì hắn. Trong lòng Phong Đại cười khẩy, còn lâu mới có chuyện bắt thóp được hắn.
Phong Đại ở lại nhà một ngày ăn cơm với ông Bàn và Quang Nhật. Quang Nhật lâu không gặp Phong Đại cũng thấy nhớ hắn, hỏi hắn một thôi một hồi. Quang Nhật nghe Đăng Hiệu than thở về bệnh tình của Nhật Huy suốt tháng, trẻ con tầm này nhạy cảm, Nhật Huy là anh trai của bạn thân nó, là người yêu của anh trai nó, nó quan tâm là chuyện thường. Lúc nó định hỏi về Nhật Huy thì Phong Đại chặn miệng nó lại, ghé vào tai Quang Nhật nói nhỏ:
- Mai anh dẫn em sang chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569670/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.