Nhật Huy bò về phía phòng ngủ, Phong Đại không cản Nhật Huy. Bò được vài bước Nhật Huy loạng choạng đứng dậy, chạy vào phòng đóng sập cửa. Cậu ngồi thụp xuống đất, hai tay ôm đầu, cực kỳ hoảng loạn.
Nhật Huy nhìn quanh phòng, đến cả hơi thở cũng phả ra sự tuyệt vọng. Mới ngày hôm qua cả hai lăn lộn trong căn phòng này, lỗ nhỏ bị Phong Đại nhồi đầy tinh dịch, hôm nay hắn đã đưa cậu que thử xem có thai hay không. Cả tuần trời làm tình không dùng bao cao su, Phong Đại còn tạo kết khi kỳ phát tình mới xảy ra, khả năng cậu có thai gần như 100%. Giờ chỉ có may mắn mới khiến cậu không có thai. Cậu điên mất, cậu sắp bị điên thật rồi.
Chân Nhật Huy bủn rủn, cậu bò lê về phía giường, leo lên giường trùm chăn kín mít. Người cậu lạnh toát, run run, cảm giác run từ tận trong xương. Nhật Huy lẩm bẩm cầu xin ông trời thương tình cho mình:
- Đừng có gì, làm ơn đừng có gì cả. Để tôi vô sinh đi. Tôi không muốn có con. Làm ơn đấy, tôi không muốn có con đâu. Tôi không muốn có con với Đại. Phong Đại bị điên, nếu có con tôi cũng sẽ điên mất. Làm ơn, làm ơn đừng có...
"Cốc, cốc", Phong Đại gõ cửa. Nhật Huy ló đầu khỏi chăn. Cậu chốt cửa bên trong, Phong Đại giữ lời hứa không đi vào. Phong Đại nói to:
- Anh đặt chuông ba tiếng, khi nào chuông kêu ra ngoài nhé. Ngủ quên thì mở chốt cửa trước đi, lát anh vào. Yên tâm anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569666/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.