Một tuần sau có điểm. Nhật Huy nhận được kết quả không tin vào mắt mình. Môn nào cũng hai với ba điểm. Cậu phúc khảo. Kết quả điểm số vẫn vậy. Tận mắt nhìn đáp án ghi trong mấy bài kiểm tra cậu không thể tin được. Rõ ràng lúc làm bài cậu viết đúng, vậy mà trong này sai, sai một từ đã làm lệch ý cả bài, coi như bỏ cả câu không được điểm. Cậu nghi ngờ bị nhầm bài thi với người khác, nhưng nét chữ này đúng là chữ của cậu.
Nhật Huy ngồi ở ghế đá, mặt đờ đẫn. Cậu vẫn không thể hiểu tại sao đáp án mình viết đúng lại biến thành sai. Cậu nhớ nhầm sao? Không lẽ cậu đi làm thêm quá nhiều nên ôn thi không tập trung, nhầm tưởng bản thân làm đúng nhưng thực tế không phải vậy. Trước giờ cậu đâu nhầm lẫn như này. Không, có một lần. Lần thi thử đại học ở trường trung học phổ thông LNQ. Cậu chắc chắn điểm của mình sẽ ở mức khá, kết quả lại rất thê thảm. Tại sao vậy? Cậu không thể hiểu.
Phong Đại dúi cốc socola nóng vào tay Nhật Huy. Cậu mỉm cười, ánh mắt vẫn buồn thiu:
- Cảm ơn cậu.
Phong Đại khoác vai Nhật Huy, cuốn lấy một lọn tóc của cậu nghịch.
- Cậu vẫn nghĩ tới bài kiểm tra à?
Cậu gật đầu, thở dài thườn thượt:
- Ừ. Tớ nhớ tớ viết đúng, ít nhất cũng bảy hoặc tám điểm. Vậy mà... sai hết sạch. Nghĩ tới nản quá, chẳng muốn làm gì hết.
Cảm giác chán nản nhấn chìm Nhật Huy, ép cậu vùng vẫy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569629/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.