Rạp đông nghịt, ghế của hai người ở hàng cuối cùng. Phim cuốn, Nhật Huy chăm chú xem, thỉnh thoảng quay sang Phong Đại cảm thán mấy câu khi đến đoạn gay cấn. Phong Đại không xem phim, chỉ nhìn Nhật Huy. Tay hắn để sau gáy cậu, cách chừng vài milimet vuốt ve qua lại, tựa như hắn đang chạm vào da thịt cậu. Hắn rất muốn cắn vào gáy cậu để tạo ra liên kết giữa hai người, ép buộc cậu ở bên cạnh, sau đó...
Suy nghĩ của hắn âm u hơn, tựa như những năm tháng ngày trước trải qua trước mặt, mà nhân vật chính trong đó là hai người. Hắn biết làm như vậy không được phép, hắn bị mọi người uốn nắn rất nhiều cho đúng, sau khi nhận thức khôi phục hắn cũng hiểu có những việc là sai. Hắn thay đổi, hắn chậm rãi, không bồng bột. Có điều nhiều cái đã ăn sâu vào tiềm thức không thể xóa bỏ, với hắn như vậy là đúng, là chân lý. Hắn muốn một người, hắn phải có được người đó. Quá trình không được hấp tấp, phải từ từ, từ từ, mưa dầm thấm lâu, để con mồi sa bẫy, khi nó không còn sức chống cự hắn có thể mặc sức ăn thịt, nhào nặn theo ý mình.
Phong Đại bỏ tay khỏi gáy Nhật Huy, nhìn về phía màn hình, tay nắm lấy tay Nhật Huy. Nhật Huy giật mình, không rụt tay lại, mặt nóng ran, yên lặng xem phim, không bàn luận thêm gì. Cậu xấu hổ, ngượng ngùng xen lẫn vui thích. Tay Phong Đại thật lớn, cũng là con trai mà tay cậu nhỏ hơn tay hắn nhiều. Tay hắn còn rất ấm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-cuong-doc-chiem-khung-long-xanh/3569609/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.