Dương Yêu Nguyệt biết tiếp theo đây chắc chắn sẽ là một cuộc ác chiến.
Dương Yêu Nguyệt giống như một con cừu non run lẩy bẩy nép sau lưng Mục Hàn.
Bởi vì bị Dương Yêu Nguyệt giữ lấy một cánh tay nên Mục Hàn chỉ có thể dùng một tay ứng chiến với đám chiến thần nước Phong.
Dù vậy nhưng khí thế của Mục Hàn vẫn vô cùng mạnh mẽ.
Chưa đến mười giây, mười mấy người đã nằm lăn lóc trên mặt đất.
Dương Yêu Nguyệt trốn sau lưng Mục Hàn, cũng cảm nhận được khí thế vô cùng mạnh mẽ, giống như một lưỡi dao rít qua bên tai cô ta, mang đến cho cô ta sự chấn động thị giác mãnh liệt.
Ý thức được dường như việc mình túm chặt lấy cánh tay của Mục Hàn làm ảnh hưởng đến sức chiến đấu của anh.
Dương Yêu Nguyệt dứt khoát buông cánh tay của Mục Hàn ra, sau đó giữ chặt lấy góc áo của Mục Hàn.
Sợ rằng bản thân không cẩn thận một chút là sẽ bị tách ra khỏi Mục Hàn.
Còn Mục Hàn dùng cả hai tay thì giống như hổ mọc thêm cánh.
Chỉ trong vòng chưa đến ba giây anh đã hạ gục mấy nghìn người trong số hàng chục nghìn cao thủ hàng đầu nước ngoài.
Trên mặt đất xác người chất đống, máu chảy thành sông.
Người trong đội ngũ cao thủ hàng đầu nước ngoài kia cứ nối tiếp nhau ngã xuống.
Dương Yêu Nguyệt nhìn thấy cảnh tượng này thì vô cùng kinh ngạc.
Là cô chủ nhà họ Dương hoàng tộc thủ đô, lại là người đẹp nhất trong số tứ đại mỹ nhân của thủ đô, Dương Yêu Nguyệt tự hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-chu-o-re/803905/chuong-740.html