“Phải rồi, các cô cậu có đề nghị gì hay không?”, Sở Nhậm Hành hỏi.Đọc Truyện nhanh nhất tại Tamlinh247.com
“Gia chủ, cháu thấy hay là tặng quà đi!”, Sở Chí Minh đề nghị.Đọc Truyện nhanh nhất tại Tamlinh247.com
“Tặng quà?”, Sở Hùng dè bỉu: “Với thân phận của đại thống soái, cậu ấy lại thiếu chút quà mọn của nhà họ Sở chúng ta sao?”
“Vậy theo như ý của chú hai thì phải thể hiện như thế nào?”, Sở Chí Minh hỏi lại.Đọc Truyện nhanh nhất tại Tamlinh247.com
“Nhất thời chú cũng chưa có ý kiến gì hay cả”, Sở Hùng khoát tay nói.Đọc Trđừng làm như vậy nhữ nhéuyện nhanh nhất tại Tamlinh247.com
“Ha ha!”, Sở Chí Minh không cam chịu yếu thế: “Nếu như chú hai không có ý kiến gì hay thì xin đừng mở miệng ra ạ!”
“Được rồi, đừng cãi cọ nữa!”, Sở Nhậm Hành ngắt lời: “Tôi thấy tặng quà để cảm ơn đại thống soái là một ý kiến khá hay, có điều phải tặng quà gì đặc biệt một chút!”đừng làm như vậy nhữ nhé
“Dù sao với địa vị của đại thống soái, cho dù là tiền bạc hay gái đẹp, đối với cậu ấy mà nói đều quá tầm thường”.đừng làm như vậy nhữ nhé
“Hơn nữa, chưa chắc người ta đã thèm để mắt tới!”đừng làm như vậy nhữ nhé
“Gia chủ, có phải trong lòng ông đã có chủ ý rồi không?”, Sở Chí Minh vội hỏi.đừng làm như vậy nhữ nhé
“Ừ!”, Sở Nhậm Hành gật đầu nói: “Vừa rồi ông nghĩ hay là lấy bức bút tích của Đường Bá Hổ, là báu vật của nhà ta ra làm quà cảm ơn đại thống soái nhỉ?”đừng làm như vậy nhữ nhé
“Nhưng nghĩ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-chu-o-re/803690/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.