“Không... cháu không phải là tiểu yêu tinh”.
A Ly cuộn tròn người co rúc lại bên mép cửa, đôi mắt hơi ửng đỏ.
"Hừ! Nói cho cô biết! Đừng tưởng rằng mê hoặc được tên phế vật vô dụng Mục Hàn thì có thể biến từ một con gà rừng thành phượng hoàng! Nó chẳng qua chỉ là thằng ở rể nhà chúng tôi thôi!"
Tần Lệ liếc xéo Mục Hàn và nói với giọng điệu vô cùng giễu cợt.
"Vào đi, đừng để ý đến bà ấy!"
Mục Hàn lạnh lùng nói.
Anh bước lên trước một bước, kéo tay A Ly đi thẳng vào phòng.
Lâm Nhã Hiên nhìn Mục Hàn nắm tay cô gái khác, trong lòng cảm thấy không thoải mái, nhưng cô vẫn yên lặng chờ anh giải thích.
"Đây là bạn của anh, người thân của em ấy đều không còn nữa, sau này... em ấy sẽ sống ở nhà chúng ta”.
Mục Hàn nhìn Lâm Nhã Hiên và nói.
"Em ấy chính là... cô gái mà anh vừa nói bị bọn lưu manh bắt nạt đó à?”
Lâm Nhã Hiên mở to mắt hỏi.
Vừa nãy cô đã nghe Mục Hàn nhắc đến cô gái tội nghiệp này.
Mục Hàn gật đầu.
"Sao anh không nói sớm! Mau vào ngồi đi! Em tên là A Ly đúng không? Sau này đây chính là nhà của em, cứ yên tâm ở lại đây nhé”.
Lâm Nhã Hiên vội vàng kéo A Ly ngồi xuống, vuốt ve mái tóc dài của cô ấy và dịu dàng nói.
"Vâng! Chị ơi, chị... thật xinh đẹp!"
A Ly nhìn Lâm Nhã Hiên cứ như một cô công chúa, ngưỡng mộ nói.
"Hừ! Không được, mẹ kiên quyết không đồng ý cho nó sống ở đây! Nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-chu-o-re/803274/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.