Khi Kỉ Tiễu về tới nhà, trời đã tối om, hai tay cậu trống trơn đi vào khu nhà, sau đó trước hàng hiên dừng cước bộ.
Nơi đó, dưới tàng cây đang đứng một người.
Giống như nửa năm trước, từng có cảnh tượng đồng dạng như thế, cùng một người như thế. Chính là lần trước là kinh ngạc, lần này Kỉ Tiễu lại thập phần bình tĩnh, ít nhất bề ngoài nhìn như thế.
Cậu chậm rãi lại gần, dừng lại dưới tàng cây.
Diêm Trừng ngẩn người, thấy Kỉ Tiễu xuất hiện, khẽ cười cười.
Kỉ Tiễu cùng hắn đối diện, bốn mắt nhìn nhau, rồi không có hỏi hắn tới lúc nào, đợi trong bao lâu, chỉ xoay người lên lầu.
Diêm Trừng cũng không để ý, yên lặng đi theo phía sau cậu.
Kỉ Tiễu mở cửa, Diêm Trừng cũng đi theo vào, sau khi để mấy đồ mang theo lên bàn, quay đầu nhìn bốn phía hỏi: “Những người khác…không ở nhà sao?”
“Ừ.” Khương Chân cùng bạn ra ngoài chơi, Khương Duệ thì sau khi thi đại học liền không về nhà.
Thấy Kỉ Tiễu vẫn cúi đầu, Diêm Trừng một phen kéo cậu qua, Kỉ Tiễu cũng không giãy dụa, mặc hắn kéo đi, sau đó hắn bỏ mũ và cậu ra. Dưới ánh đèn sáng ngời, Diêm Trừng thấy làn da tuyết trắng của Kỉ Tiễu ửng đỏ, tuy rằng những tia hằn do phơi nắng ban ngày đã lui đi hơn phân nửa nhưng vẫn như cũ lưu lại đôi chỗ trên trán và hai gò má nhìn thập phần đáng thương.
Diêm Trừng muốn vươn tay vuốt ve nhưng vẫn nhịn xuống được, vạt áo sơ mi của Kỉ Tiễu dính bụi đất đen xì.
Diêm Trừng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong/1400512/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.