Trương Hùng không quan tâm đến cái này, đi đến ngồi xuống bên cạnh Lâm Thanh Hy. 
Vốn dĩ vừa có một cuộc cãi vã kịch liệt, nhưng bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Trương Hùng đã gây ra một sự yên tĩnh kỳ lạ trong phòng khách. 
Lâm Thanh Hy ngồi trên ghế sofa, bưng một tách trà nóng và uống chầm chậm. 
Mấy người còn lại, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh. Khoảng một phút sau, bác cả của Lâm Thanh Hy mở miệng trước. 
"Có vài người thực sự tự coi mình là chủ của cái nhà này rồi. Không hiểu thân phận của mình, thấy chúng tôi đến nhưng cũng chẳng biết rót trà mời nước?" 
"Đúng thế đấy", Vương Vĩ, con trai của bác cả Lâm Thanh Hy, cũng nói: "Cái loại không biết tôn ti trật tự, không biết mình, xem ra cũng được giáo dục chẳng tốt lắm". 
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, không biết đi pha trà đi?", bác hai của Lâm Thanh Hy nói, với một sự khinh miệt đối với Trương Hùng. 
"Dựa vào cái gì?", Lâm Thanh Hy từ từ đặt cốc trà xuống, giọng nói không vui: "Trương Hùng là chồng tôi, chủ của cái nhà này, mấy người là khách, có quyền gì mà lên mặt với anh ấy?" 
Trương Hùng ngồi trên ghế sofa, như thể anh không nghe thấy sự châm chọc của đám người thân Lâm Thanh Hy, vẻ mặt bình thản. 
Thấy sự dửng dưng của Trương Hùng, đám người thân của Lâm Thanh Hy không vui, đôi mắt của hai người anh họ ánh lên vẻ tức giận. 
Anh họ Vương Vĩ hét lên: "Đây là lúc bàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-song-trong-truyen-thuyet/2717967/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.