"Được! Được lắm! Lâm Kiến Vũ, cậu được lắm, liên minh với hai người bên ngoài để bắt nạt chị gái mình! Cứ đợi đó", mẹ của Vương Vĩ kéo Vương Vĩ: "Đi thôi!"
Vương Vĩ đi theo sau mẹ mình, nhìn Trương Hùng một cách hằn học, chuẩn bị bước ra khỏi cửa.
"Cho anh đi à?", Trương Hùng dùng tay trái nắm lấy cổ áo của Vương Vĩ.
"Đừng có được đằng chân lân đằng đầu!!", Vương Vĩ quay lại, chỉ vào Trương Hùng nói.
Chỉ nghe ba tiếng "Bốp! Bốp! Bốp!"
Đúng như Trương Hùng đã nói, ba cái tát giáng thẳng vào mặt Vương Vĩ, nhanh đến mức Vương Vĩ thậm chí không có cơ hội phản ứng, cái tát cuối cùng khiến Vương Vĩ ngã xuống đất, máu chảy ra từ khóe miệng.
"Xin lỗi nhanh", Trương Hùng vẫn nói ba từ đó.
Trương Hùng đi về phía Vương Vĩ đang bò lên khỏi mặt đất, lúc này Vương Vĩ chỉ cảm thấy không khí xung quanh mình lạnh đi rất nhanh, trong tiết trời nóng nực này mà khắp người hắn nổi da gà.
"Tao!", Vương Vĩ đứng dậy, vừa định nói vài lời khó nghe, thì nhìn thấy cánh tay giơ lên và cơ bắp trên cánh tay của Trương Hùng, ngay lập tức nuốt những lời khó nghe đó lại: "Được rồi, xin lỗi, tôi không nên nói thế với cậu".
Vương Vĩ đâu còn quan tâm đến thể diện nữa, gì mà vênh váo, gì mà kiêu ngạo, dưới vài cái tát của Trương Hùng, đã bị hủy diệt hoàn toàn!
"Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!", bốn tiếng lanh lảnh liên tiếp lại vang lên, Vương Vĩ vừa mới đứng dậy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-song-trong-truyen-thuyet/2717965/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.