Tại quán bar nọ, Diêm Thừa Ngạo cùng đám bạn của hắn đang nhậu nhẹt, tâm sự say sưa.
“Diêm đại lão gia, nghe đồn dạo này vợ cậu quản chặt lắm hả?” - Một người trong đám bạn của hắn khoác tay hắn, hỏi.
“Mơ đi. Cô ấy sao đủ trình mà quản được tôi?” - Diêm Thừa Ngạo nhếch mép khinh bỉ nói.
Hắn vừa mới dứt lời thì tiếng chuông điện thoại của hắn bất chợt vang lên: “Thừa Thừa tiểu thụ, boss đại nhân gọi, mau mau nghe máy nếu không muốn bị thiến, mau mau nghe máy nếu không muốn bị thiến...”
Cả căn phòng rôm rả bỗng trở nên yên ắng lạ thường, toàn bộ con ngươi đều nhìn về phía chiếc điện thoại vừa phát ra tiếng chuông vô cùng đặc sắc ấy, thậm chí còn có vài người nhịn không được mà cười thành tiếng.
Diêm Thừa Ngạo khẽ ho khan một cái rồi nhanh chóng nhấc máy lên nghe, trên môi hắn nở một nụ cười hiền hoà hiếm thấy: “Báo cáo phu nhân, anh có mặt.”
“Nghe trịnh trọng quá đấy, hiện tại anh đang làm gì?” - Từ đầu dây bên kia, Khiết Tử Tịnh hỏi.
“Không có gì, anh đang tán gẫu với lũ bạn thôi. Em tan học chưa? Anh đến đón em.” - Diêm Thừa Ngạo khẽ liếc mắt ra hiệu cho tất cả mọi ngươi tiếp tục giữ im lặng, rồi hắn vẫn giữ cái giọng điệu nhỏ nhẹ ấy, hắn hỏi.
“Chưa, hôm nay em cần học thêm giờ. Em sẽ tự bắt xe về, anh không cần đón em đâu.”
“Hửm? Không sao hết, anh sẽ đến đón em. Mấy giờ em tan?” - Diêm Thừa Ngạo khẽ nhíu mày hỏi.
“Chắc tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-so-vo/1683106/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.