Khiết Tử Tịnh nhìn người con gái trước mặt, trái ngược với vẻ niềm nở của Nhược Vũ, cô chỉ ậm ờ cho có rồi lướt nhanh qua nó, cô lạnh nhạt nói: “Tôi lên gặp ông đây.”
“Ơ kìa chị...” - Nhược Vũ tỏ vẻ đáng thương yếu đuối, y cố níu giữ Khiết Tử Tịnh lại nhưng cũng vô ích.
“Tôi không muốn để ông đợi lâu, không phí thời gian chơi với hai người nữa.” - Nói rồi Khiết Tử Tịnh kéo Diêm Thừa Ngạo lên trên lầu.
Diêm Thừa Ngạo không phản kháng, để mặc cho Khiết Tử Tịnh kéo mình đi, được vài bước hắn ta ngoái đầu lại nhìn hai người kia thân thiết tình dì ý cháu mà cảm thấy bực bội. Rõ ràng Khiết Tử Tịnh bảo bối của hắn mới là con ruột của bà ta nhưng bà ta lại đối xử với cô không bằng một góc của đứa cháu kia. Hắn định quay đầu lại và nói gì với cô, nhưng vừa quay đầu lại nhìn cô thì đã thấy cô đang nhìn hắn, cô nói: “Đừng nói gì cả.”
Nói rồi Khiết Tử Tịnh đưa tay gõ cửa căn phòng trước mặt, cô khẽ lên tiếng gọi: “Ông ơi, con vào được không?”
Trong phòng cũng vọng ra một tiếng nói, tuy có phần yếu ớt nhưng vừa nghe là biết có uy lực lớn: “Tiểu Tịnh à? Vào đi cháu.”
Cửa được mở ra, lão quản gia già bên nãy từ bên trong đi ra, lão cúi đầu chào hai người rồi rời đi.
“Xem nào, xem ra cháu cũng đã kết hôn rồi nhỉ? Kết hôn mà không báo cho ta biết.” - Từ trên giường nhìn thấy cháu gái mình và một tên đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-so-vo/1683100/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.