“Xin chào tiểu thư. Lão gia kêu tại hạ đến đây để đón người trở về nhà.”
Khiết Tử Tịnh nheo mắt nhìn người quản gia, trong đầu cô tràn ngập những suy nghĩ mông lung, rốt cuộc cô có nên về hay không? Khi nhớ lại ngày mà mẹ đuổi cô ra khỏi cửa nhà họ Khiết, cô mới lạnh lùng nói: “Báo lại với ông rằng ta không về đâu, còn nữa...” - Khiết Tử Tịnh khoác lấy tay Diêm Thừa Ngạo rồi nói tiếp: “Hãy báo lại luôn rằng ta đã kết hôn rồi.”
Lão quản gia nghe thấy vậy, y trố mắt nhìn Khiết Tử Tịnh, như không tin vào tai mình nữa, ông ta lắp bắp hỏi lại: “Tiểu... tiểu thư kết hôn rồi ạ???”
“Phải. Ngày đó là mẹ đuổi ta đi, vậy nên đừng hòng ta về lại ngôi nhà đó nữa.” - Khiết Tử Tịnh thở dài, cô vẫy vẫy tay ra hiệu cho người quản gia rằng hãy về đi.
Sau khi được nghe một lần nữa câu trả lời đanh thép của Khiết Tiểu Tịnh, lão quản gia khẽ thở dài, y đứng thẳng dậy, đưa mắt nhìn người mà tiểu thư nhỏ của ông gọi là “chồng” kia. “Trông hắn ta tướng mạo cũng tuấn tú, nhìn cũng có vẻ là người tốt. Nhưng mà việc kết hôn mà cô chủ lại tự tiện quyết định, chuyện này lão gia mà biết sẽ phản ứng thế nào đây?” - Ông ta nghĩ, lại nhìn thái độ cứng rắn của tiểu thư, ông ta thấy có vẻ như không thể thuyết phục tiểu thư về nhà như cách mọi lần nữa rồi, tiểu thư của ông giờ đây đã thay đổi, đành phải nói thật với tiểu thư thôi. Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-so-vo/1683099/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.