Lưu Quang nhướn mi nhìn phía mấy người đối diện, thấy biểu tình bọn họ nghiêm túc, nhíu mày không nói.
Đúng! Tay của bọn họ nhuốm đầy máu tanh, đã giết qua không ít người. Nhưngbọn họ không giết người vô tội. Vị cô nương áo trắng trước mắt này, cùng với bọn họ không oán không cừu, cho dù là vì lợi riêng cho bản thân,bọn họ cũng thật sự không hạ thủ được.
Mặc Tề hơi vuốt cằm,trầm giọng nói: “Thứ tại hạ mạo muội, xin hỏi một chút, vì sao các hạkhông thể tha tánh mạng vị cô nương này? Trừ việc đó ra, thật không cóbiện pháp khác để giải quyết?”
Ngoài miệng hỏi như vậy, nhưngtrong lòng Mặc Tề đang tinh tế cân nhắc. Nam tử trước mắt này hiển nhiên đối với nha đầu váy hồng trong lòng ngực phi thường để ý, nếu vạn bấtđắc dĩ, ở khoảng cách gần như thế, hắn có mấy phần nắm chắc có thể bắtđược nha đầu kia làm con tin?
Lưu Quang nghe thấy câu hỏi, không cho là đúng cười ảm đạm.
“Ta cao hứng, ta vui. Nếu các ngươi đáp ứng, vậy nên động thủ một mạng đổimột mạng. Nếu không đáp ứng, ta có thể sẽ tìm những người khác cũngkhông khác biệt. A! Đúng rồi! Lần trước cùng các ngươi chơi trò trốntìm, có vui không? Cái tiểu tử mặc áo đỏ kia bao lâu mới được tìm ra?Lúc này, các ngươi còn muốn tiếp tục chơi một chút không?”
Khinói những lời này, ánh mắt của Lưu Quang vẫn nhìn chăm chú vào Mặc Tề.Làm như đem suy nghĩ trong lòng hắn nhìn thấu, cho nên mới cố ý ra tiếng cảnh cáo. Ý tứ thực rõ ràng, người trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diem-vuong-phuc-hac-vuong-phi-gay-roi/1623249/quyen-5-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.